KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 737

Tách hai chân của nàng ra rồi tiến vào.

Tốc độ va chạm của Hoàng Đế quá nhanh, Bích Đào bất ngờ không

kịp đề phòng, chỉ cảm thấy lập tức được lấp đầy, vừa không quen vừa khó
nhịn, nước mắt lượn vòng rơi xuống quai hàm, nàng giãy giụa lui về sau
một chút: "Không thoải mái". Má hồng nhiễm từng giọt lệ nóng hổi, lại
càng xinh đẹp như quả đào dính sương, thẹn thùng mà lên tiếng.

Hoàng Đế cắn xuống, liếm những giọt lệ kia, lật lại trượt đến bên tai

nàng cười khẽ: "Có thật không thoải mái không?". Nhưng hắn lại rất thoải
mái, thịt mềm khít chặt bao bọc, sâu bên trong còn có cái miệng nhỏ nhắn
cắn mút, cũng không khác gì trước đây cả.

"Hoàng Thượng đáng ghét!". Thân thể trắng mịn tinh tế của nàng ửng

lên màu hoa hồng, nũng nịu yếu ớt oán giận một câu, quay mặt sang chỗ
khác.

"Vậy là thích rồi." Hoàng Đế hiểu ý, hạ bộ từ từ dày vò nàng, tận lực

đè thấp âm thanh hấp dẫn không nói nên lời: "Lâu như vậy không được rồi,
có nhớ trẫm không?".

Lại đến nữa rồi, trong lòng Bích Đào thầm phỉ nhổ. Nàng vòng chân

kẹp chặt hông Hoàng Đế, ngón chân bò lên đùi, rồi lên eo hắn làm loạn,
giọng nói lười biếng như mèo ngủ: "Nhớ chứ, nhớ muốn chết luôn." Nói
không ra ý cười trêu chọc trong đó.

Được rồi, nữ tử này được hắn dưỡng gan càng ngày càng lớn rồi, còn

dám qua loa lấy lệ với hắn.

Một tay nhấc mông nhỏ của nàng lên, thẳng hướng ngực mình mà

nhấn vào, lấy hết sức đâm vào chỗ nhạy cảm của nàng, để nàng cười: "Ồ?
Lại nói."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.