KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 787

Không thể không nói, Thọ vương có tính tình như vậy, mười phần thì

có tám chín phần không thoát khỏi liên quan với tính cách của Thái hậu.

"Mẫu hậu..." Hoàng hậu thẹn thùng.

Thái hậu không nhìn nàng ta, nói với Hoàng đế: "Chúng ta cũng đi

xem náo nhiệt một chút chứ?"

"Nhưng... Nhi thần chỉ e làm mẫu hậu kinh sợ."

Thái hậu chậm rãi đứng lên nói: "Ta đã sống hơn nửa đời người, có cái

gì chưa thấy qua. Có người tặng lễ thì ta nhận vậy. Đi thôi."

Tiết Bích Đào thấy Thọ vương kéo nữ nhân kia tiến vào, nhân thể đi

tới khép cửa. Nàng xoay người nhìn lại, nữ nhân không ngừng giãy giụa kia
lại không phải là cung nữ bình thường, mà là người quen cũ - Bùi Tài nhân.

Nhưng hiện tại cũng không phải là lúc để ôn chuyện, nàng cho Thọ

vương một ánh mắt, mím môi cười: "Lại khiến cho Vương gia bị uất ức
rồi?" Thanh âm của Bùi Duẫn Nhi vốn rất thanh thúy, vừa nâng cao một
chút thì sẽ thêm sắc nhọn không ai có thể ngăn cản. Chỉ sợ một lát nữa sẽ
có người tới xem xét tình hình.

Đơn giản nhất chính là để Bùi Tài nhân tự mình làm, đâm lao thì phải

theo lao, để cho nàng ta khoác áo giáp diễn trò hay này.

Thọ vương cảm thấy từ khi có quan hệ với Tiết Bích Đào thì cứ gặp

hết chuyện này đến chuyện khác nhưng cũng rất thú vị, có thể giết thời
gian. Hắn ném Bùi Tài nhân lên giường, không để ý tới biểu tình xấu hổ và
giận dữ muốn chết đi của nàng ta, dùng một chân đè xuống khống chế để
nàng ta không giãy giụa, nhướng mày cười tùy ý: "Ngươi gấp cái gì."

"Mèo con, đưa tay áo cho ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.