KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 836

"Vâng." Trinh Bảo lâm đáp ngắn gọn, nàng nhớ lần trước cũng giống

như vậy, chưa nói chuyện được bao lâu, chủ đề lại chuyển lên người của ca
ca nàng, vì vậy khiến cho nàng có chút uể oải.

"Sao thần sắc của ngươi lại giống như bị ủy khuất như vậy?" Hoàng

đế thấy thần sắc của nàng không tốt, quan tâm hỏi. Ước chừng là bởi vì hắn
coi Hùng Nghiêu là bằng hữu, coi Trinh Bảo lâm nàng cũng chỉ giống như
muội muội của bằng hữu, quan tâm hơn so với người ngoài mà thôi.

"Thiếp không sao," nàng lười biếng trả lời, khóe mắt rủ xuống, lộ ra

bộ dáng tinh thần không được khỏe. Không đợi Hoàng đế hỏi lại, nàng làm
như nghĩ tới gì đó, lấm lét nhìn hắn, ấp úng không dám mở lời: "Chỉ là..."

Hoàng đế thấy bộ dáng thấp thỏm của nàng, hỏi: "Là có việc muốn

trẫm làm chủ giúp ngươi?"

Trinh Bảo lâm đem chuyện Tiết Bích Đào đưa quyển sử ký kia nói cho

Hoàng đế, hai tay nắm chặt áo gấm, có chút ngại ngùng bất an, nói:
"Chuyện như thế xảy ra liền làm trò cười trước mặt người khác, thiếp thân
lúc ấy đúng là xấu hổ muốn chết đi được --"

Hoàng đế quẫn bách. Chuyện này nếu như là một phi tần khác vạch

trần ra thì hắn đã sớm bị tức đến nghẹn ứ, một cái là tự mình thám thính tin
tức từ hắn, một cái khác là đem tin tức này tiết lộ ra cho mọi người biết.
Nếu như là bảo bối ngoan làm, chuyện này thực sự làm cho hắn vừa yêu
vừa giận.

Nàng chú ý đến mình như vậy, có thể là vì ghen, vì để hắn trong lòng.

Nhưng mà mặc dù muốn tạt nước Trinh Bảo lâm thì cũng không nên tiện
thể tạt luôn cả hắn a. Không thể làm chuyện khác tốt hơn sao.

Hoàng đế cảm thấy có chút xấu hổ, có chút giống như tiểu hài tử nhà

mình đi bắt nạt con nhà người ta vậy, vội quở trách nàng, đồng thời giữ ý
tứ: "Quý phi chắc là muốn nói giỡn với ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.