KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 844

Nàng định cầm lấy gót giày nhưng tay lại đau nên đành bỏ xuống, đôi

giày thêu rơi lạch cạch xuống đất, nằm trong một góc rất đáng thương.
Nàng ôm cổ hắn, cười xinh xắn: "Ta rất đẹp - đẹp hơn người."

Vật nhỏ này khi say rượu sao lại giống trẻ con vậy?

Nếu nói nàng tỉnh táo nhưng lời nói nàng lại lộn xộn; nói không tỉnh

táo nhưng trước đó nàng lại không bỏ qua mà bắt hắn trở về từ chỗ của
người khác; nói ngoan nhưng nàng lại làm loạn; nói làm loạn nhưng có
nhiều lúc nàng lại ngoan ngoãn. Hắn biết rõ đây là quỷ yêu nhỏ, nếu hắn
không dùng chút sức để thu thập nàng thì nàng sẽ hoá thành người khác.

Vì thế Hoàng đế giống bảo tháp trấn yêu trấn nàng ở phía dưới, cố giữ

cái đầu đang lộn xộn của nàng rồi hôn xuống. Nói là hôn nhưng lại giống
gặm hay cắn hơn. Lúc Tiết Bích Đào kêu đau thì trên quai hàm có dấu răng
nhàn nhạt, nàng sờ sờ, đôi mắt như bị sương mù làm mờ, còn chân lại đá
hắn, thầm thì: "Ăn ta có ngon không?"

"Ăn ngon lắm." Hoàng đế cười khẽ đáp lại, nắm mười ngón tay nàng

lại, hơi thở nóng bỏng thổi vào cái gáy mẫn cảm trắng nhẵn của nàng, sau
đó hắn nhấn rõ từng chữ: "Vừa thơm, vừa ngọt, vừa mềm, vừa trơn nhẵn..."
Nói tới trơn nhẵn, hắn liền trượt vào nơi nước mật ướt át đó.

Ngữ điệu lập tức thay đổi, nội dung càng sâu: "Còn có vừa chặt, vừa

mềm, vừa nóng, vừa tham ăn..."

"A." Nàng "Hừ hừ" một tiếng, là tiếng than khoan khoái, rồi nhắc nhở

hắn: "Còn chưa cởi giày kìa." Y phục đã bị Hoàng đế háo sắc lột sạch sẽ,
mình nàng lún xuống đệm giường, thân thể trơn bóng.

Nhìn xem, lúc này mà nàng lại tỉnh táo. Hoàng đế hứng khởi bóp eo

nhỏ, khều khều lông mày nàng. Nhấc đôi chân nhỏ trắng nõn của nàng để
trên vai, học ngữ khí tự luyến của nàng, cười trêu chọc nàng: "Có phải rất
đẹp hay không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.