KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 895

Cho dù việc gì thì mỗi người mỗi khác.

Bình Tu nghi ở phía trên vốn ngắm sen, nghe cuộc đối đáp này mà dịu

dàng cười nói: "Chúng ta tấn một hai cấp có gì mà đáng chúc mừng chứ,
mà là Quý phi nương nương kìa, thiếp thân nghe nói Hoàng thượng mấy
tháng nay không nghỉ ở Dưỡng Tâm điện thì nghỉ ở Dực Khôn cung, đây
còn không phải là chuyện mừng của nương nương sao?"

"Ồ?" Bích Đào nhướn mày nhọn. Vẻ mặt kia chắc chắn là đang nói

với các nàng: Hoàng đế nghỉ ở chỗ nàng thì có cái gì tốt mà chúc mừng,
chẳng lẽ không phải là chuyện thường hay sao?

Độ cong ở khóe miệng Bình Tu nghi hơi giảm bớt, nhưng vẫn nói tiếp:

"Có lẽ không bao lâu nữa trong cung này sẽ có thêm Hoàng tử, Hoàng nữ
nữa."

Ai không biết tuy Quý phi chiếm phần lớn thời gian của Hoàng

thượng, nhưng đến nay dưới gối cũng chỉ có một mình Ngũ hoàng tử, mặc
dù là Hoàng tử nhưng cũng đơn bạc. Huống chi đã hai ba năm nay cũng
không có động tĩnh gì, ai biết được là lần trước nàng ta sinh sớm có tổn hại
thân thể không chứ, lại điều dưỡng không xong. Vì vậy Bình Tu nghi nói
lời này, gọi là cố ý giễu cợt.

Nhưng đây lại đối với người hiện đại đề xướng sinh con một mà nói

thì không có lực sát thương gì. Cũng không phải thời của Mao gia gia khi
ấy, sinh một ổ mười mấy người con mới được làm mẫu thân vinh quang.
Nhi nữ song toàn đương nhiên tốt nhưng có một đứa để thương yêu cũng
không sao cả.

Bích Đào cảm thấy lời nói này không dễ trả lời, chẳng lẽ muốn nàng

nói "Mong như cát ngôn của ngươi" hay là "dù sao ngươi cũng sinh không
được"? Dứt khoát nhờ Sơ Hiểu có tính kích thích giải cứu nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.