KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 955

Nào có ai ngờ, mắt thấy vòng gỗ kia sắp rơi xuống, không ngờ bên

cạnh lại bay đến một cái vòng gỗ khác. "Bang" một tiếng, làm lệch lộ tuyến
cũ đã định trước, hai cái vòng đồng loạt rơi xuống lồng đèn, theo đó rơi dọc
xuống cái khung đèn lồng bằng trúc.

Hoàng đế nghiêng đầu, Thọ Vương bên cạnh đang nhướng cao lông

mày, khi chạm phải tầm mắt của hắn, nở nụ cười lộ ra hàm răng trắng sáng.

Thật là vô sỉ, Tiết Bích Đào nghĩ.

Tiểu Thừa Cảnh không biết làm sao cho tốt, giống như đoán được tâm

tư của mẫu thân, tiểu hài tử vỗ tay, sùng bái nhìn về phía Hoàng thúc nói:
"Hoàng thúc thật là lợi hại."

Quả nhiên là cặp mẫu tử gây rối mà còn vui sướng khi người khác gặp

họa.

Hoàng đế trừng mắt liếc nhi tử của mình một cái, Đoàn Đoàn rất nể

mặt mà rụt cổ lại, vui sướng chạy đến trốn sau váy mẫu thân, chỉ ló ra cái
đầu nhỏ.

"Vẫn còn hai cái vòng gỗ chưa ném đó." Tiết Bích Đào cười dịu dàng

nhắc nhở hắn. Bởi vì nàng đang mặc một thân trang phục tinh khôi sáng
sủa của công tử, khi che chở cho tiểu Thừa Cảnh, giống như đang che chở
cho đệ đệ của nàng vậy.

Lại giống như một nhà bốn huynh đệ cùng nhau đi ngao du.

Mặc dù ý niệm này hoang đường, nhưng những khúc mắc không tên ở

trong lòng Hoàng đế được tháo gỡ xuống. Khóe miệng hắn phảng phất ý
cười. Có lẽ hắn không nên phức tạp mọi chuyện lên như vậy, giống như
hôm nay trôi qua nhẹ nhàng như thế, cũng không tồi.

"Lại lần nữa." Hoàng đế khẽ liếc Thọ Vương một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.