KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 106

***
Trần Dũng quyết định đi trinh sát ở tuyến phía Bắc. Hắn đem theo một
người nài, cả hai đều vũ trang tiểu liên và ná mọi. Họ cắt rừng đi trong đêm
tối. Nhờ cả hai đều đã quen thuộc đường lối, họ đến địa điểm rất sớm. Đó
là một túp lều cỏ dựng sơ sài bên giao lộ giữa khoảng rừng thưa. Trần
Dũng ra hiệu cho người nài dừng lại ở một khoảng cách chừng mười mét
để quan sát động tĩnh, khi thấy không có dấu hiệu gì nghi ngờ họ quyết
định tiến sát tới. Nhưng khi đến nơi thì thấy chỉ có một ngọn đèn dầu leo
lét. Hai người đi vòng quanh một vòng túp lều cỏ nhưng không một bóng
người. Trần Dũng sinh nghi, hắn nói:
- Rút lui!
Và họ biến mất trong rừng. Chặng về họ đi gần như chạy. Sự im lặng của
rừng đêm thật đáng sợ. Nài nói:
- Tôi linh cảm thấy có điều gì bất thường.
Trần Dũng không nói gì, chỉ ra hiệu cho anh ta tắt thuốc lá. Đi được mười
lăm phút thì nghe tiếng voi rống.
Người nài nói:
- Chẳng lẽ lại là voi của mình?
- Có thể lắm. Đúng là hướng mà chúng ta dừng quân.
Họ đi hấp tấp hơn.
Một lát sau họ đã tới sát khu vực ém quân của mình nhưng chưa vào vội.
Trần Dũng đưa tay lên miệng giả tiếng cú mèo. Hắn nghe ngóng một lúc
vẫn không thấy có tiếng đáp lại. Hai người di chuyển thận trọng trong đêm.
Hắn lại giả tiếng cú mèo nhưng vẫn không có tiếng đáp lại.
Đột nhiên một loạt súng nổ. Đạn bay sàn sạt trong lá cây. Họ nằm rạp
xuống như con rắn mối.
Thêm một loạt đạn nữa từ phía trái bắn sang, lửa tóe sáng trong đêm tối.
- Bị phục kích rồi.
Hắn nói và ném cái ná mọi đi. Khẩu tiểu liên trên tay hắn sẵn sàng nhả đạn.
Người nài nói:
- Trời tối quá. Coi chừng lạc nhau.
Tiếng voi lại rống lên một cách thảm thiết, cái bóng đen lù lù của nó đã ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.