KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 65

dụng cụ thô sơ nhưng con dấu hắn làm cũng khá sắc sảo và giống như thật.
Đúng như hắn dự tính, khi kẻng báo giờ ăn vang lên và lão già xách xâu
chìa khoá đến mở cửa thì hắn bám ngay lấy lão. Thấy mặt hắn lão biết rằng
mình sắp được món nhậu hay ít ra cũng gói thuốc như thường lệ. Lão vui
vẻ hỏi:
- Đêm qua ngủ được không?
- Ngủ ngon lắm. Nhưng ăn thì không được. Bác thấy cháu thường ra ăn ở
căng tin.
Lão nói:
- Đó là cậu có tiền nếu không thì cũng như người ta.
Thạch vỗ vai lão:
- Xin phép bác cháu lại căng tin một tí nhé.
Lão phất tay cho Thạch đi.
Nhưng hắn không đến căng tin. Hắn tiến ngay ra cổng, chìa tờ giấy phép.
Hắn tưởng mình sẽ bị hạch hỏi lôi thôi nhưng không, người lính gác chỉ
nhìn qua tờ giấy rồi phất tay cho Thạch bước ra.
- Nhớ vô đúng giờ. Người lính nói.
- Bảo đảm mà.
Thạch biếu anh ta một gói jet rồi xăm xăm đi ra đường cái. Khi đã đi khuất
sau những lùm cây hắn bước nhanh như chạy. Năm phút sau hắn đón được
một chiếc Honda thồ và bảo chở về Cam Ranh.
Hơn hai giờ chiều hắn đã có mặt trong khu vườn của mình, nơi túp lều
tranh hắn và Thục đã sống hai tuần lễ thần tiên. Hắn nằm gục mặt xuống
chiếc giường tre đầy bụi bặm. Vất vưởng trong trí hắn mùi thơm quen của
mái tóc dày.
Tuy vậy hắn biết là mình không có nhiều thì giờ nấn ná ở đây. Hắn bật dậy
ngay, ra sau bếp lấy cái cuốc chim, đi lẫn vào vườn chuối. Hắn dừng lại chỗ
cây chuối tiêu nhỏ nhất và bắt đầu đào bới. Hắn lôi từ dưới hố lên cái hộp
sắt trong đó có một gói giấy được bọc nylông bên ngoài. Hắn mở gói giấy,
kiểm tra lại số vàng và những giấy tờ tuỳ thân rồi bỏ gọn vào túi.
Nửa giờ sau hắn đã có mặt trên một chiếc xe tốc hành chạy đường Nha
Trang Sài Gòn. Hắn ra đi với một cái tên mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.