KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 63

cổng. Lý do: Về giải quyết việc nhà. Kể từ 14 giờ ngày 20 tháng 8 năm
1987 đến 16 giờ cùng ngày.
Phía dưới chỉ có một con dấu đỏ và chữ ký nguệch ngoạc của người quản
đốc.
Thạch vấn tờ giấy cho thành điếu thuốc nhưng cất vào túi áo, không hút,
mặc dù hắn đang thèm thuốc đến chảy nước miếng.
Hồi kẻng vang lên báo hiệu giờ ăn chiều.
Thạch không tham dự vào cuộc giành giựt ấy. Hắn cầm cái ca nhựa ra sau
bếp đứng nhìn đống rác.
Những người nấu bếp la lối:
- Đi chỗ khác, lẩn quẩn làm gì đó.
Thạch nói:
- Có miếng gỗ nhỏ nào cho xin miếng.
Gã đầu bếp nói:
- Cơm cháy thì có.
Thạch bỏ đi, dùng chân xới đống rác lên như gà bươi. Lon bia, gốc rau
muống, đầu cá, lông gà, dép đứt quai… A! Một chiếc guốc mộc gãy, Thạch
nhặt lên bỏ gọn vào túi quần rồi vội vàng chạy lại bàn ăn nơi bọn cướp giựt
đĩ điếm xì-ke đang tranh giành. Thạch xúc một chút cơm vô cái ca nhựa,
đứng lùi ra sau nhai uể oải cho hết giờ.
Những dãy người lại ngồi san sát nhau, đen thui như mộ bia ngàn đời bị bỏ
quên trong nghĩa địa.
Bài giảng đạo đức kết thúc và mọi người trở vào phòng giam. Lát sau
Thạch được gọi ra gặp người nhà.
Đó là một người đàn bà xa lạ. Bà ta nói:
- Tôi là má của Thục.
- Chào bác, Thạch nói. Bác đã thăm được Thục chưa?
- Rồi. Tôi ra để bảo lãnh cho nó về Sài Gòn. Đáng lẽ nó đến đây thăm anh
nhưng nó bận đi công việc với chồng nó nên nhờ tôi đến gởi anh chút quà
và chúc anh gặp nhiều may mắn.
Thạch ngồi lặng thinh, rồi hắn nói:
- Những điều bác nói làm cháu rất bất ngờ. Thế Thục có viết thư cho cháu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.