và quyết đoán. Garza cứ tiếp tục đều đều.
“Ông có nhìn thấy bất cứ dấu hiệu nào trên những cái xác đấy
không, bác sĩ Garza ? Không có cái gì, đúng không ?”
“Tôi nhìn thấy chỗ khuyết của một dấu hiệu,” Garza nói, vuốt
ngược mái tóc dày trên trán. “Tôi thấy những lỗi ẩu và rất đáng tiếc
đã xảy ra vào mọi ngày ở mọi bệnh viện trên khắp cả nước và cả thế
giới này”.
“Cám ơn ông, bác sĩ Garza. Nhân chứng là của cô,” Kramer nói
với O’Mara.
Kramer dõi theo từng bước chân của Maureen O’Mara tới bục,
biểu hiện trên mặt cô ấy như phủ bóng xuống cái cảm giác vừa được
giải vây của Kramer. Anh ta biết Maureen do đã từng chống lại
nhau trên tòa vài lần. Cô ấy là một luật sư thông minh, mạnh mẽ và
luôn chuẩn bị hết sức cẩn thận.
Nhưng Kramer đã nhìn thấy một cái gì đó trên mặt cô làm anh
ta hoảng sợ.
Cô ấy trông thật háo hức.