KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 238

Đội khám nghiệm hiện trường đang làm tấm vải bốc khói thì

một người đàn ông bệ vệ, mặt đỏ rực tức tối xô qua đám đông và
đến thẳng trước mặt tôi. Tên của anh ta gắn trên tấm hiệu: ‘Patrick
Leroy, Giám đốc buổi trình diễn” và anh ta quát lên: “Cô không thể
đóng cửa nơi này được. Cô có điên không đấy”.

Nước bọt bắn ra khi anh ta cứ liên tục hỏi mà chẳng cần nghe

trả lời rằng tôi có biết được sẽ phải quẳng đi bao nhiêu tiền, rằng
làm sao mà tôi đang biến một buổi quảng cáo thành phân chó, đống
phân ấy sẽ rơi xuống đầu tôi vì việc làm đó.

Đó là một loạt những câu tục tĩu dài ngoẵng và tôi chẳng thích

một chút nào.

“Một người đã bị giết chết, ngài Leroy ạ, ngài có hiểu không ?

Tôi phải đảm bảo cho những dấu vết còn lại của hiện trường và bắt
kẻ giết người. Vì thế trong khi ông hành động như một thằng ngu,
thì mọi người đã phong tỏa khắp cầu thang lên xuống và rải DNA
xung quanh các phòng vệ sinh rồi”.

“Đội bảo vệ của các anh mà giúp đỡ chúng tôi dọn sạch chỗ

này và chấp nhận buổi thẩm vấn càng nhanh thì chúng tôi cũng sẽ
biến khỏi chỗ anh càng sớm”.

“Thế cô nghĩ là việc này kéo dài đến bao giờ đây ?” Anh ta thở

mạnh và hỏi.

“Chúng tôi sẽ xong khi nào mà xong việc”.

“Xin chờ tôi một chút. Tôi có điều này phải nói với mọi người”.

Tôi thực sự tiếc cho anh ta. Thực sự.

“Mất ít nhất là 12 tiếng đồng hồ”, Tôi nói.

“Mất một ngày cơ á ? Cô đang phá hủy cả một ngày thứ bảy ư

? Hàng triệu đô la thành phân. Hàng triệu”. Anh ta nói, ấn nút trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.