KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 278

Chương 94

Tôi đang bực dọc và lang thang qua khu hành lang bên ngoài

Phòng cấp cứu ở Bệnh viện thành phố thì Jacobi gọi và nói rằng
Garza đã chén đẫy bữa ăn tối rồi.

Tôi ngồi trên chiếc ghế nhựa màu xanh ở phòng đợi của bệnh

viện và nghĩ mình thật ngu ngốc khi để cho đồng nghiệp thân mến
của tôi đi ra ngoài trong thời tiết khắc nghiệt này chẳng để làm gì.
Nhưng tôi vẫn không thoát khỏi cái cảm giác nhức nhối như kiến bò
với những nghi ngờ mơ hồ về Garza.

Những hình ảnh cứ mập mờ - bà Keiko, đầu gối khuỵu xuống,

ngã xuống vỉa hè, người phụ nữ tính tình hài hước, hồ hởi ấy đáng
nhẽ vẫn còn sống chứ.

Tôi nghĩ về những cái cúc bằng đồng trên đôi mắt đã chết của

bà và trên những đôi mắt của 31 người khác cũng được đánh dấu
theo kiểu đó.

Những cái cúc kì lạ. Những vật đánh dấu.

Sự đùa giỡn của kẻ giết người là ở đâu khi mà không ai hiểu

được hắn đang làm gì và tại sao ?

Tôi nhớ lại dáng vẻ ngạo mạn của người đàn ông đã quan sát

trường hợp của những người mới chết đó. Gã bác sĩ đó đã nói rằng:
“Thỉnh thoảng có một cơn gió độc thổi qua”.

Và tôi thắc mắc hàng trăm lần rằng liệu Dennnis Garza có phải

là một trong số những kẻ giết người ngông cuồng và loạn trí hay
không, như những tên Charles Cullen và Swango, bác sĩ phẫu thuật
ở Ohio, bác sĩ ngoại khoa nghiện thói giết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.