KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 347

Tôi tự cho phép mình nở một nụ cười nhẹ, nhưng đầy đắc

thắng khi tôi nhìn Jacobi. Ông nói tiếp:

“Đám y hiệu này ở giá trên cùng trong tủ của quý bà đây, thưa

Trung uý. Tôi đã cử Conklin và Samuels trở lại Trụ sở lấy lệnh lục
soát căn hộ của bà ta”.

“Bà tên là gì ?” Tôi hỏi người phụ nữ.

“Marie Saint Germaine”.

Giọng người da đỏ miền Tây. Tôi nghĩ.

Miếng kim loại treo lơ lửng trên chiếc dây quanh cổ bà cho biết

bà là một CNA - y tá đã được chứng nhận. Điều này có nghĩa là
công việc của bà cho phép bà đi hết tầng này đến tầng kia, và cơ hội
vào phòng của các bệnh nhân.

Và bà ta cũng có phương tiện để tiêm thuốc cho họ.

Có phải người phụ nữ này đã giết hơn ba mươi bệnh nhân ?

Và có thể còn hơn thế nữa ?

“Thanh tra Jacobi đã cho bà biết quyền của bà chưa ?’

“Có, tôi đã làm rồi. Nhưng giờ có Trung uý ở đây, tôi sẽ làm lại

một lần nữa”. Jacobi nói, khuôn mặt của ông hằn vết thời gian nhiều
hơn mấy lần so với người phụ nữ.

“Bà có quyền giữ im lặng. Nếu bà từ bỏ quyền này, bất kỳ điều

gì bà nói có thể được đem ra chống lại bà trước tòa. Bà có quyền gọi
luật sư. Nếu bà không thể thuê luật sư riêng, một người sẽ được chỉ
định làm luật sư cho bà. Bà rõ các quyền của bà rồi chứ ? ”

“Các người để cho cô ấy yên. Cô ấy chẳng làm gì cả. Thả cô ấy

ra”. Một giọng nói vang lên từ phía sau căn phòng.

Nhóm hộ lý đồng thanh la lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.