KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 373

tình huống này”.

Tôi vặn mạnh cái núm cửa, nó chuyển động trong tay tôi. Tôi

để cánh cửa mở ra từ từ như thể một ngọn gió nhẹ thổi qua đã mở
tung cánh cửa.

Chúng tôi nắm chắc súng trong tay một lần nữa.

“Cảnh sát đây”. Chúng tôi tiến vào.

Lối cửa dẫn vào phòng khách sáng sủa, có nhiều cửa sổ với các

đồ đạc mang dấu vết của miền nhiệt đới và các bức tranh sơn dầu
lớn nổi bật. Tôi tìm kiếm hiện trạng lộn xộn bên trong nhà của
0’Mara, nhưng như tôi có thể trông thấy ở đây thì chẳng có gì bị xáo
trộn lên cả.

Chúng tôi rà soát các phòng ở tầng dưới, gọi xác nhận với

nhau:

“Không có gì !”

“Không có gì !”

“Không có gì !”

Chúng tôi thấy một căn phòng sáng sủa nữa sau đó, trống

rỗng và sạch sẽ tinh tươm.

Khi chúng tôi leo lên cầu thang, một mùi thơm đưa chúng tôi

tới phòng ngủ chính.

Phòng ngủ được sơn màu trái đào. Một bức tranh sơn dầu kích

cỡ bằng người thật mô tả một cặp đôi đang quấn lấy nhau đối diện
với chiếc giường cỡ lớn. Tôi không thích loại hình “nghệ thuật” này
trong phòng ngủ, song rõ ràng là một số người lại rất thích. Có vẻ
như Maureen O’Mara là một người trong số đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.