Kẻ Đi Đêm kéo chăn lên đến tận cằm người phụ nữ vừa tự đắc
với nhân dạng mới của mình vừa suy nghĩ rằng công việc thật dễ
dàng, trôi chảy: chỉ mất có 175 đô la để có một nhân dạng mới.
Chẳng phải ai cũng nghĩ cần phải kiểm tra nhiều về lý lịch của một
y tá.
Cô ta đẩy chiếc xe lăn đi dọc hành lang, dừng lại ở tất cả các
phòng, kiểm tra giường, phân phát thuốc và chúc các bệnh nhân
ngủ ngon. Sau đó cô ta quay trở lại phòng của Melinda Cane.
Cô ta đóng cửa lại, ra khỏi bóng tối đi về phía cái giường khi
bà bệnh nhân này bắt đầu thở hổn hển.
Melinda Cane vươn người ra phía cô ta, điên cuồng vẫy tay
trong không khí.
“Có gì đó không ổn, Luz. Cứu tôi. Tôi không thở được. Cứu tôi
với“.
Kẻ Đi Đêm cầm lấy tay của người phu nữ siết nhẹ:
“Ổn thôi, bạn thân mến. Luz luôn có mặt ở đây với bà".
Melinda Cane căng người một cách bất lực trong không khí,
các đường gân cổ nổi lên, tay bà nắm chặt chiếc chăn bằng vải flanen
màu xanh khi thuốc giảm đau làm tê liệt hệ thần kinh trung ương
của bà.
Bà ngước lên nhìn cô y tá với sự hoài nghi và cố gắng đẩy tay
cô ta ra và vươn tới nút điện thoại ở bên giường.
Kẻ Đi Đêm chuyển nút đỉện thoại ra bệ đèn, song cô ta ở lại với
bà Cane suốt quãng thời gian đó, xoắn những món tóc quăn của
người phụ nữ giữa các ngón tay mình.
Melinda Cane cứng người với những cơn co giật ập đến và chỉ
sau vài phút, bà đã bất động.