KỴ SĨ THỨ 5 - Trang 46

Chương 16

Maureen O'Mara cảm thấy mạch thái dương đập mạnh.

Có thể như vậy sao ? Phải, cô đã mệt đến đứt hơi. Cô mở một

trong những cánh cửa nặng nề bằng thép và kính khi xe tới trước trụ
sở tòa án dân sự trung ương và bước vào bên trong, một nơi ảm
đạm và mát mẻ.

Thật đáng nguyền rủa.

Đây phải là ngày của cô. Cô vẫn thuộc về chốn này. Cô trao

chiếc cặp cho người bảo vệ, người này chiếu nó dưới máy X-quang
để kiểm tra trong khi cô bước qua máy dò kim loại. Anh ta gật đầu
chào, mỉm cười trả lại cô chiếc túi hiệu Louis Vui on giá bảy trăm
đôla.

“Chúc một ngày tốt lành, cô O'Mara”.

“Cám ơn anh, Kevin”.

O' Mara bắt tay người bảo vệ; sau đó vòng qua đám đông ở

trong hành lang và đi thẳng tới thang máy.

Cô vừa đi vừa nghĩ về những người cộng sự buồn tẻ, những

người cái gì - cũng biết đã bảo cô rằng cô thật mất trí khi dám
đương đầu với một bệnh viện lớn được bảo vệ cẩn thận, cố gắng thu
thập hai mươi lời khai của các cá nhân trong vụ kiện về sự sơ suất
trong khi điều trị bệnh.

Nhưng cô không thể từ chối. Vụ này quá lớn.

Những bệnh nhân đầu tiên đã tìm đến, sau đó cô nhận lời xem

xét vụ này. Quá trình thúc đẩy vụ kiện diễn ra nhanh chóng, phát
triển không ngừng và cô trở thành luật sư đại diện cho những bệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.