KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 10

mô hình của anh mua được tăng lên qua các năm. Cuối cùng nó đã trở
thành thói quen hàng tháng, và anh bây giờ đã hoàn toàn nghiện nó.

Anh ta nở một nụ cười khờ dại, đi bộ về nhà của mình với cái ba lô đầy

vẻ hạnh phúc. Căn hộ của anh ta cách công ty một khoảng khá xa. Nhà ga
nằm giữa căn hộ của anh và công ty. Cho nên anh ta lúc nào cũng phải đi
đường vòng khi muốn ghé thăm cửa hàng điện tử, nhưng nó không còn vấn
đề lớn sau khi anh nhận được thứ mình muốn. Kurata theo phong cách của
mình đi băng khu dân cư yên tĩnh, ào ào, vui vẻ. Vào giờ này xe cộ qua lại
rất ít.

Nhưng âm thanh của động cơ đã phá vỡ sự yên tĩnh này, và đèn pha đang

đến sát gần đã hạn chế tầm nhìn của anh. Với khoảng cách ánh sáng làm
chói đôi mắt của anh, anh vội vàng đi đến một bên đường. Con đương
tương đối rộng, nó sẽ là điều xấu nếu túi của anh ta bị rách. Kurata cau mày
lại vì cách sử dụng chùm tia sáng mạnh trong rìa khu dân cư, nhưng anh
không quan tâm đến nó nữa và tiếp tục bước đi.

Đèn pha chói lóe mắt chí tử làm cho phản ứng của anh chậm lại. Chiếc

xe chạy thẳng lao vào anh, nó không có dấu hiệu dừng lại. Vào lúc anh ta
nhận rõ ra điều này, nó đã quá trễ để anh kịp né tránh nó.

“Này đợi đã….”

Tiếng gầm rú của động cơ dội vang quanh tai anh, và tầm nhìn của anh

đã tràn ngập bởi ánh đèn. Anh chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh tràn đầy
xuống.

Anh ta đã va chạm với chiếc xe trong tình trạng đang ôm cái túi của

mình. Tại thời điểm va chạm, anh ta nghe được thân thể mình vang lên âm
thanh kinh khủng. Khi thân thể của anh bay lên cao, trước khi anh bất tỉnh
vì đau đớn, tất cả các cảm xúc thoáng hiện lên trong tâm trí anh. Nhưng anh
không nhìn thấy ánh sáng của cuộc sống trước đôi mắt mình, hoặc nguyền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.