KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 1050

cả khi cô có thể dễ dàng thoát ra, cô có hay không quyết tâm đó không
cũng là một vấn đề.

Cô đã dành cả ngày trong sự thở dài và im lặng. Sau khi cô mất đi Vua

cha và bị ép buộc vào một cuộc chạy trốn đầy gian khổ, cô đã bị mạnh mẽ
tách rời khỏi thím Martina Martina (Tran: Giờ mới nhớ ra Emrys phải gọi
là ‘cô’ mới đúng) và em họ Isadora và bị nhốt tại đây. Cô mỗi ngày cảm
nhận được vô lực dằn vặt, lo lắng khi phải đối mặt với tương lai của mình.
Chẳng có gì là kỳ lạ khi cô trở nên âm u đầy chán chường như vậy.

Nhưng vào một ngày, một sự thay đổi đột ngột khi có khách viếng thăm

căn phòng yên tĩnh này.

Một tiếng gõ của truyền đến từ cánh cửa dẫn vào duy nhất, âm thanh đột

ngột này khiến cho cô run lên cầm cập. Ở trong phòng lặng lẽ mà đứng chờ
hầu gái liền lặng lẽ mà bước tới phía cánh cửa, và khi trò chuyện chốc lát
với vị khách ghé thăm, tiếng ồn ào của âm thanh khóa cửa lại có thể nghe
rõ được. Mặc dù còn ở khoảng cách xa, nhưng Eleonora có thể cảm thấy
được sự hiện diện mạnh mẽ tiến vào trong căn phòng này. Một người bước
tới bên cạnh Eleonora, người đang cố gắng hạ thấp xuống đầu của mình mà
trốn tránh lấy ánh mắt của người khác.

“Cô cảm thấy thế nào? Cựu công chúa của Kuscheperca.”

Cô hơi run lên một chút rồi ngẩng đầu lên ngước nhìn. Trước mặt cô

chính là Nhị Hoàng Tử của Žaloudek, cũng chính là tổng tư lệnh của quân
đội Žaloudek xâm lấn này – Cristóbal.

“Hưmm. Xem ra cô sống rất là an phận đây.”

Ngay từ lúc mới ban đầu, Eleonora vẫn còn hoảng hốt và khóc gào thét

lên trong kích động khi cô bị nhốt lại. Nhưng sau một thời gian, cô đã trở
nên im lặng và không còn sinh khí giông như bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.