KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 1054

Doroteo vội vã chạy theo sau Cristóbal, người đang tăng dần bước chân

lên. Mặc dù ông không giỏi ứng phó với cấp trên, nhưng Doroteo vẫn là
trịnh trọng đàng hoàng đồng ý.

Sau khi Cristóbal rời khỏi, Doroteo vội vàng triệu tập cấp dưới của ông

một cách nhanh chóng. Những người này đều là dưới trướng chỉ huy của
Nhị Hoàng Tử, và bọn họ đều đã các chiến sĩ tinh anh đầy dũng cảm đã trải
qua nhiều trận chiến cùng với Doroteo.

“… Tình huống là như vậy. Nếu như chúng ta không có giải quyết vấn đề

này, Điện Hạ e sợ lại sản sinh ra không cần thiết sự hứng thú.”

Bọn họ đã phục vụ Cristóbal được một vài năm cùng với Doroteo, nên

bọn họ hiểu rõ tính khí của điện hạ. Bọn họ có thể tưởng tượng được vừa
nãy cuộc trò chuyện một cách dễ dàng và không hẹn mà đều nở ra nụ cười
khổ.

“Ta vẫn còn cần đi theo hộ tống Điện Hạ. Nên ta sẽ phần này cho ngươi,

Gust."

Nghe được mệnh lệnh của Doroteo, một người trẻ tuổi vóc người thon

gầy liền tiến lên. Trên eo của anh mang theo rất nhiều thắt lưng, với nhiều
thanh kiếm có nhiều kích cỡ khác nhau treo trên nó. Người thanh niên với
trang phục kỳ lạ này tự tin ôm tay bẻ ‘răng rắc’ ngón tay và nói:

“Ồ, con chờ đợi câu nói này của ngài mãi. Cha. Cứ để đó cho con, con sẽ

chăm sóc nó một cách thật là hoàn hảo!”

Con trai nuôi của Doroteo, Gustavo Mardones vỗ vỗ lồng ngực của mình

và chấp nhận lấy nhiệm vụ của mình. Cha nuôi của anh vẻ mặt rất khó nói
trước hành động thô lỗ của nhưng đáng tin của con trai ông, trong khi đó
các thuộc hạ của ông ở bên cạnh mà cười khúc khích. Đối với bọn họ, cách
ứng xử của cặp cha con này đã trở nên rất là quen thuộc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.