KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 1303

Tzendrinble ban đầu vốn được thiết kế cho hai người ngồi nên trong
khoang lái có không gian rộng lớn hơn Hình Bóng Kỵ Sĩ thông thường hơn
nhiều. Ngoài chỗ ngồi cho phi công chính ra, còn có một chỗ cho phó phi
công nữa.

“…Đúng, chúng ta đã chiến thắng.”

Eleonora lắng nghe thấy âm thanh reo hò hân hoan không thua gì so với

tiếng động cơ của Hình Bóng Kỵ Sĩ. Niềm vui tỏa ra rõ rệt từ các cư dân,
bọn họ cổ vũ cho các Hình Bóng Kỵ Sĩ và thỉnh thoảng còn ca ngợi Công
Chúa nữa. Khung cảnh này quá mức ngượng nghịu, khiến cho cô phải che
lại khuôn mặt đỏ bừng của mình.

Một lúc sau, đội ngũ đi tới cuối con đường. Trước mắt bọn họ đó là căn

cứ cũ của lãnh địa phía Đông — Lâu Đài Lacepede. Khi cô nhìn thấy tòa
lâu đài đã có tuổi này, cô hơi run run lên và mặt hơi cứng cứng ngắt lên.
Một giọng nói mạnh mẽ và trầm ổn từ phía sau cô truyền đến và nói:

“Đừng lo lắng, hiện giờ nó chính là tòa lâu đài của chúng ta, chúng ta sẽ

không để cho công chúa bị nhốt nữa đâu. Ta…Thần xin hứa điều này.”

“Đúng, hiện tại ta không sao rồi…. Sau này ta phải dựa dẫm vào ngươi

rồi, kỵ sĩ của ta.”

Khi cậu nghe Eleonora xác thức đáp lại, Chid con mắt đảo chung quanh

không biết phải nhìn đi đâu nữa rồi. Cuối cùng, cậu vất vả lắm mới lấy lại
sự bình tĩnh và không có xui xẻo đến nỗi mất quyền kiểm soát cỗ máy, cỗ
máy vẫn cứ động tác trôi chảy đi đến tòa lâu đài….

“Chúng ta cuối cùng cũng quay trở lại, tình yêu của ta…”

Ở trong thư phòng của lâu đài Lacepede, Martina vuốt vuốt chiếc bàn cũ.

Thư phòng vẫn còn như cũ dù đã thay đổi mấy lần chủ nhân, và không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.