KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 922

nữa coi như tuổi tác của bọn ta tăng trưởng, thì vẻ bề ngoài của bọn ta cũng
sẽ chẳng thay đổi gì, dù vài trăm năm sau đi nữa ta cũng trông như thế
này.”

Bề ngoài Eru trông rất bình tĩnh, nhưng bên trong lòng cậu lại cảm thấy

rất là ngạc nhiên. Con người bình thường tuổi thọ sống trung bình khoảng
70 tuổi. Sống đến 80 tuổi ở trên thế giới này cũng là một điều hiếm có rồi.
Tộc Người Lùn cũng gần giống như là vậy, bọn họ chỉ được xem như là
nhân loại kiểu phát triển bắp thịt mà thôi.

Nếu như một chủng tộc có tuổi thọ gấp 7 lần cùng sống chung với bọn

họ thì sẽ xảy ra điều gì? Vẻ trẻ trung bề ngoài sẽ gây nên sự xích mích
không cần thiết khi các chủng tộc đối mặt với nhau, hơn nữa chịu thiệt có
thể sẽ là Elves một bên. Khuôn mặt của Eru biểu lộ dường như giống là đã
hiểu tại sao Thành Phố Rừng Rậm lại được xây dựng ở một nơi không ai
tiếp cận được.

“Đó chính là lý do mà tất cả mọi người đều sống ẩn cư a…”

Eru hơi hơi cau mày lại, nhưng đáp lại Olver chỉ đơn giản mà lắc đầu.

“Hmm? Ồ, không phải như thế. Lý do tộc Elves sống ẩn cư là bởi vì

không muốn bị làm phiền mà thôi.”

Vốn đang ngồi nghiêm trang Eru nghe được Olver nói như vậy liền

nghiêng cái đầu và chống lấy cái tay. Hy vọng là chính mình vừa nghe lầm,
rồi hỏi lại:

“…A, em xin lỗi hỏi lại chút, anh vừa nói tộc Elves như thế nào?”

“Là sợ phiền phức.”

Bầu không khí trang nghiêm đã bị phá vỡ bởi câu nói này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.