KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1481

Không nói đến bà có nên nói nhưng lời này hay không chỉ là ai cũng biết

Lục Vương gia và Cảnh Đế bất hòa, bà cũng không phải là loại tiểu nhân
nịnh bợ nhưng mà dù sao bẩm bảo với chủ thượng mới có thể nhiều lời.

Thái Hậu vươn một bàn tay từ trong chăn ra, giữ Nghiêm Liệt lại, lại

nhìn các vị Thái y: "Các ngươi đều ra ngoài đi."

Mọi người đều nhìn về phía Cảnh Đế, Cảnh Đế gật đầu.

Không bao lâu sau thì trong phòng chỉ còn lại ba mẹ con, bà nắm chặt

tay hai người con trai.

Thái Hậu nhắm nhắt lại, chậm rãi nói: "Ai gia không mong có thể thấy

các con thân thiết, chỉ mong các con không cần đi đến bước đường động
binh động tướng. Các con có sẵn lòng đáp ứng tâm nguyện của ai gia
không?"

Hai người đều hơi cứng người lại.

Ngữ điệu của Thái Hậu cô đơn hơn: "Các con không muốn sao? Chẳng

lẽ ngay cả tâm nguyện cuối cùng của mẫu hậu mà các con cũng không
muốn đáp ứng sao?"

"Mẫu hậu đừng nói những lời xui xẻo. Nếu thái y không được thì trẫm sẽ

tìm kiếm trong nhân gian, chắc chắn sẽ tìm được thần y. Huống chi mẫu
hậu cũng chỉ có bệnh căn khi còn trẻ, không phải chuyện lớn gì, tĩnh dưỡng
thật tốt là được." Cảnh Ddế không thích cách nói của Thái Hậu, phản đối
nói.

Thái Hậu cười khổ: "Ai gia tự biết thân thể của mình. Ta, sợ là sắp dầu

hết đèn tắt rồi phải không? Nhiều năm như vậy ai gia cũng mệt mỏi. Các
con đáp ứng với ai gia đi. Triệt nhi, Liệt nhi... khụ khụ..." Chưa dứt lời thì
đã ho khan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.