KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 177

Nhưng mà nhìn nàng có chút thấp thỏm, ánh mắt có chút bất an thì hắn

mạnh mẽ nuốt lời định nói xuống, cứ nhìn nàng như vậy.

Hắn dường như đang phân tích ánh mắt lo lắng của nàng.

Nó giống như muốn nói, đối với nàng, hắn rất quan trọng.

Hắn không nói càng khiến cho nàng thấy lo lắng, nhìn nàng bắt đầu

không che dấu được sự đau khổ, Cảnh Đế cười nhéo nhéo hai má nàng.

"Sẽ không, trẫm sao có thể chán ghét mà vứt bỏ nàng."

Quả nhiên, nàng lập tức cười tươi như hoa.

"Thiếp biết mà, Hoàng Thượng thích thiếp như vật, thiếp ngoan ngoãn

như vậy, còn hiểu chuyện, tuy không được xinh đẹp như những người khác
nhưng thiếp sẽ làm người vui vẻ." Sau khi nàng khôi phục bình thường thì
lại nói líu ríu không ngừng, thỉnh thoảng còn không quên tự khen ngợi
mình vài câu.

Cảnh Đế bật cười.

"Nguyệt Nhi, năm nay nàng bao nhiêu tuổi?" Nhóc con này luôn có bộ

dạng ngây thơ đáng yêu giống như chưa trưởng thành.

"Mười ba. Hoàng Thượng, thiếp rất thích người gọi thiếp là Nguyệt

Nhi." Nàng ngọt ngào nói.

Mới mười ba, trách không được.

"Vì sao lại thích ta gọi nàng là Nguyệt Nhi?"

Tịch Nguyệt ôm lấy thắt lưng hắn, nhẹ nhàng nói: "Thiếu rất không thích

người gọi thiếp là mỹ nhân. Thiếp cảm thấy, mỗi vị tỷ tỷ trong hậu cung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.