KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 1943

Cảnh đế hừ lạnh: "Ai cũng biết, con của ngươi là trước kia Đức Phi làm.

Hôm nay ngươi còn nói là Bạch Du Nhiên làm, chuyện này chưa xong
sao?"

"Tường sập mọi người đẩy thôi, đứa bé của ta chính là Bạch Du Nhiên

hại chết. Có điều ngài không quan tâm, ta biết, ngài không quan tâm!" An
Đức phi tự lẩm bẩm.

"Nếu như ngươi có chứng cớ, ngươi có thể giao cho trẫm, cũng có thể

giao cho hoàng hậu. Nhưng ngươi không có, thậm chí ngươi không tự mình
giải quyết nàng ta, ngươi tổn thương tiểu công chúa, trang ## bubble còn cố
ý để cho người ta nói những lời giống thật mà là giả kia ở trước mặt Tam
hoàng tử, dẫn hắn tới giết tiểu công chúa. Như vầy, trẫm đã có khả năng lấy
được cùng lúc nhân chứng vật chứng, làm sao ngươi có thể ác độc tính toán
mấy đứa bé như thế?"

"Bọn họ đều là đứa bé của ngài, ngài không đành lòng, vậy ta thì sao,

đứa bé của ta thì sao? Đáng chết sao? Hoàng thượng, từ lúc bản thân vào
cung đến nay, ngài bình tĩnh mà xem xét, ta vĩnh viễn sẽ không làm cho
ngài có một tý bận tâm. Nhưng làm sao ngài quan tâm tới ta, làm sao nghĩ
tới suy nghĩ của ta. Hôm nay chuyện đã đến nước này, ta cũng không có lời
nào để nói. Cho dù là chết, ta cũng không có lời nào để nói. Ta chỉ hận,
không thật sự khiến Bạch gia cửa nát nhà tan."

Cảnh đế nhìn An Đức phi, biết nhiều lời vô dụng.

Phất phất tay: "Dẫn đi, An Đức phi và những người liên can của An gia.

Sau thu vấn trảm."

An Đức phi cười, cũng không giận: "Chết đi, An gia mục nát như thế,

người đáng chết, chết hết đi! Bạch Du Nhiên, ta chỉ hận ngươi không
chết......" Dứt lời, An Đức phi mềm nhũn ngã xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.