KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 332

Thẩm Tịch Nguyệt nhìn qua, hẳn là Bạch Tiểu Điệp. Trong lòng có chút

không vui, nhưng cũng không biểu hiện, giọng nói nhàn nhạt: "Bạch
thường tại sao vậy?"

Bạch Tiểu Điệp này rõ ràng to hơn nàng, càng muốn làm ra cảm giác vừa

yếu đuối lại nhỏ nhắn này.

"Hôm qua mưa to, sau cơn mưa không khí lúc nào cũng trong sạch, ta

thích tản bộ sau cơn mưa, hưởng thụ hương thơm của đất này."

Tịch Nguyệt nhìn điệu bộ nàng ta như vậy, không muốn dư thừa quan

tâm: "Vậy Bạch thường tại tiếp tục hưởng thụ hương thơm đi, ta còn muốn
hồi cung nghỉ ngơi."

Nói xong liền muốn rời đi, nhưng Bạch Tiểu Điệp lại không có ý tưởng

như vậy, vội vàng ngăn cản nàng.

"Thuần Tần sao vội vàng như vậy? Chi bằng cùng đi đi?"

"Ta mệt mỏi." Nàng nói chuyện cũng không nể tình.

Bạch Tiểu Điệp thấy nàng như thế, cắn môi, đáng thương: "Thuần tần tỷ

tỷ, ta chỉ là bởi vì chúng ta cùng bị Vũ Lan tổn thương, muốn cùng tỉ hàn
huyên một chút. Ngươi là biểu tỷ nàng, ta với nàng ta tình như tỷ muội, vốn
cũng là gọi nàng ta một câu tỷ tỷ. Nhưng nàng ta đối đãi với chúng ta như
thế, lòng ta đây, hết sức khó chịu. Nhưng lại nghĩ, có phải là chúng ta oan
uổng cho nàng ta hay không, nàng ta cũng là bị kẻ xấu làm hại?"

Nghe lời nói này của nàng ta, Tịch Nguyệt cũng không có biểu cảm gì

đặc biệt, nhưng giọng nói có chút nghiêm nghị: "Bạch thường tại lỡ lời rồi,
trong cung này, vốn tất cả đều là tỷ muội, chúng ta đều là hầu hạ Hoàng
thượng, gọi tỷ muội vốn là bình thường, lại nói cớ gì thân với không thân.
Về phần Vũ Lan, nàng ta tuy là biểu muội ta, nhưng cũng là Hoàng thượng
Trần Đáp Ứng. Xuất giá tòng phu, chúng ta cũng nên vì Hoàng thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.