KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 156

Đáng tiếc đây là tờ cuối cùng trong quyển nhật ký của tôi. Sau một thời
gian dài, một trong những đề nghị của tôi được chấp thuận và tôi được đưa
tới Tiểu đoàn Tình báo vô tuyến Đặc biệt 345. Tôi đã phục vụ trong tiểu
đoàn này bốn năm (từ 1942 tới 1945). Nhiệm vụ chính của tôi là nghe trộm
những bức điện radio cấp tiểu đoàn và sư đoàn Đức. Đôi khi chúng phát đi
những bức điện khá quan trọng giữa trận đánh mà không dùng mã khóa.
Chúng tôi phải nghe chúng trong các chiến hào ngoại trận địa bởi sóng của
các máy vô tuyến đó không phát được xa quá 1 km.

Vào ngày mùng Hai tháng Giêng tôi tới được tiểu đoàn. Tiểu đoàn trưởng –
đại uý Friedman lưu ý tôi, "Chỗ này có khá nhiều các cô gái trẻ xinh đẹp.
Đừng tìm cách ve vãn họ nếu không muốn bị sa thải.” Đúng là có rất nhiều
cô gái 16 - 18 tuổi xinh xắn dễ thương đang phục vụ tại đây. Tất cả bọn họ
đều tốt nghiệp từ những khóa hiệu thính viên vô tuyến và được động viên
từ hồi đầu chiến tranh.

Ngày mùng Năm tháng Giêng tiểu đoàn của tôi vượt qua Hồ Ladoga đang
đóng băng bằng xe tải để tới Phương diện quân Volkhov. Chúng tôi được
thông báo, “Hãy sẵn sàng để nhảy ra khỏi xe bất cứ lúc nào. Ở đây có rất
nhiều hố trên mặt băng mà xe tải có thể lọt vào.” May mắn thay mọi việc
đều đã kết thúc tốt đẹp. Và không cần phải nhảy khỏi chiếc xe tải. Khi
chúng tôi tới được bờ hồ bên kia, tôi đổi hai bao thuốc lá từ khẩu phần chỉ
huy của bản thân để lấy nửa cân bánh mì. Tôi không thể kìm lại được và ăn
nó ngay lập tức.

Câu chuyện chi tiết về những năm tháng gian khổ không thể nào quên đó,
về cái chết của các bạn tôi và về những dặm đường chiến tranh đằng đãng,
tôi xin được kể vào một dịp khác. Đó là một câu chuyện quá dài để kể ra ở
đây.

Dịch sang tiếng Anh: Kirill Finkelshteyn

Hiệu đính bản tiếng Anh: James Quinn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.