KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 152

Chị Mai và Cu Mèo

Mình ra Huế dự liên hoan sân khấu. Cũng còn chẳng thiết tha

gì liên hoan liên heo, chỉ vì vở Mùa hạ cay đắng của mình từ 1987
hai lăm năm sau mới xuất hiện trở lại, mình muốn ra xem thế nào.
Taxi vừa đến khách sạn vừa lúc một con Mẹc cũng trờ tới. Một người
nhỏ thó đen thui ăn mặc sang trọng đeo kính trắng mở cửa xe bước
ra. Ba bốn người đứng chực ở cửa khách sạn vội vã bước tới vồn vã
rối rít bắt tay ông rồi lăng xăng lấy đồ của ông rần rật chạy theo ông.
Lại có hai em chân dài, hình như người của khách sạn mang hoa đến
tặng ông. Biết ngay đó không đại gia cũng quan lớn, nhìn mặt thấy
quen không nhớ là ai.

Chú xe đưa ông chủ vào cầu thang máy xong, quay ra hồ hởi bắt

tay mình, nói cháu tên Thành con ông cu Diện. A anh Diện làng
Đông, bạn học với anh Thắng mình. Chú lái xe cười hề hề, nói công
nhận chú nhớ tài thiệt. Mình cười lắc đầu, nói cậu còn khen, mình
nhớ mãi không ra sếp cậu là ai. Thấy quen mặt lắm nhưng chịu
không thể nhớ. Cu Thành nói to giọng đầy hãnh diện, nói dạ đó là
tiến sĩ nhạc sĩ nhà thơ Tương Như. Mặt mình vẫn đực như ngỗng ỉa.
Cu Thành ngó trước ngước sau, hạ giọng thì thầm, nói dạ tức là Cu
Mèo. Ôi thôi bỏ mẹ rồi, hóa ra là Cu Mèo hi hi.

Không nhớ Cu Mèo hơn mình mấy tuổi. Đại khái khi mình học

lớp 5 thì anh đã học xong lớp 7 nhưng mình không gọi bằng anh, khi
gọi Cu Mèo khi gọi bằng thằng. Con nít trong làng chẳng đứa nào ưa,
Cu Mèo cũng chẳng ưa đứa nào. Một mình một chợ, Cu Mèo lang
thang từ đầu làng đến cuối làng đi ghẹo gái. Chuyện chị Mai với anh
Cu Mèo cả làng Đông đều nhớ, mình cũng đã viết trong Xóm gái
hoang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.