KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 159

hè, con ni e lấy voi. Có người lấy vôi vẽ cái bướm dài ba gang trên
cột điện, đề: “Đây là l. Đóc Xấu”.

Hai sáu tuổi rồi chẳng ai dám mang cau trầu đến hỏi, tuổi đó bị

coi là ế chồng. Ba mạ chị lo lắng vô cùng, bữa cơm nào cũng càm
ràm, nói răng con tui ế câm ế cảy ri hè. Chị bỏ bát ra giếng ngồi khóc.
Ba mạ chị cũng khóc, họ vừa ăn vừa thút thít khóc. Thảm lắm. Ba mạ
chị đánh tiếng khắp làng, nói ai muốn lấy Đóc Xấu tụi tui cho không,
không cần cưới hỏi chi hết. Nhắn nhe từ đầu làng đến cuối xóm cũng
chẳng ai thèm.

Vừa lúc chiến tranh phá hoại miền Bắc, bom rơi đạn nổ khắp nơi.

Hễ có máy bay, mọi người ba chân bốn cẳng chạy vào hầm, chị Đóc
Xấu không chạy, ngồi bó gối giữa sân. Ba mạ chị giục xuống hầm,
chị nói để con chết bom cho xong, nhục lắm.

Nhà ông Quắn ở Quảng Thuận lên sơ tán, chuyên nghề đúc soong

nồi từ vật liệu máy bay. Nhà này rất giàu. Làng Đông hồi đó nhà nào
có vài nghìn đồng, dăm mười cây vàng gọi là giàu sụ, nhà ông Quắn
còn nhiều hơn thế. Họ có đứa con trai tên Hào cao 2m, trắng trẻo đẹp
trai. Phải cái bị ngất ngơ, hình như bị down, suốt ngày ngồi ngạch
cửa nhìn ra đường, thỉnh thoảng cười hậc cái, nói hay hè. Chẳng có gì
cũng cười hậc cái, nói hay hè. Dòng họ ông Quắn chỉ mình ông là có
con trai. Đẻ ra thằng con ngất ngơ, vợ chồng ông lo lắm, sợ tiệt
giống. Biết chị Đóc Xấu ế chồng, họ mừng húm, mang cau trầu đến
hỏi liền.

Lúc đầu chị Đóc Xấu cự nự không chịu, sau cả vợ chồng ông

Quắn, cả ba mạ chị quỳ lạy như tế sao, chị tắc lưỡi cái thở hắt ra cái,
nói dạ, lấy thì lấy. Đám cưới chị Đóc Xấu một bò hai lợn, to nhất lịch
sử làng Đông. Cu Miễn bây giờ là chủ nhiệm Hợp tác xã, làm chủ
hôn, như kiểu MC bây giờ, tay gõ cọc cọc vào micro, nói alô alô
trăng trên trời có khi tròn khi méo/Xấu yêu Hào thật khéo lắm thay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.