KÝ ỨC VỤN 2 - Trang 90

Hão! Hão!

Chiều chiều mình vẫn hay ngồi ở cửa sổ tầng 12

trông ra

Thành phố, hai chữ Hảo! Hảo! của hãng mì tôm to đùng vẫn thường
đập vào mắt. Nhìn mãi chữ nhòe đi, bỗng hiện ra hai chữ “Hão!
Hão!” nhảy lên nhảy xuống lúc la lúc lắc rất tức cười. Tự nhiên các
gương mặt hão hão của giới nghệ sĩ chân dài bỗng hiện ra nhấp nha
nhấp nháy lúng la lúng liếng, vui lắm.

Hão cũng có năm bảy đường, ở đây chỉ muốn nói về cái hão của

sự háo danh của mấy em chân dài nghệ... sĩ diện mà thôi. Mấy em
này vui cực, mỗi em một kiểu hão mười phân vẹn mười một, hi hi.

Đường lập danh bằng mồ hôi nước mắt của chính mình thì xa vạn

dặm, trong khi các em thuộc trường phái mì ăn liền, tài chỉ một mẩu
danh muốn cả mớ, danh này chưa kịp lập đã muốn vơ ngay danh
khác, một tài chưa xong đã muốn thiên hạ xuýt xoa nghệ sĩ đa tài,
thành ra mới có lắm chuyện oái oăm cười ra nước mắt.

Danh kém tiền ít lại học làm sang chơi trò chảnh. Nàng A hát hỏng

chẳng ra sao, một thời véo von được hơn chục lần, lần nào cũng bị
huýt sáo la ó. Bây giờ không ai mời hát nữa, ai hỏi thì thở vô thở ra,
nói nhạc Việt bây giờ kém quá không muốn hát. Nàng tấp đời nàng
vào một đại gia, thi đua với mấy em chân dài khác chơi đồ hiệu, món
nào món nấy đắt điếc tai, đến cái túi xách cũng mười mấy ngàn đô,
mỗi bước đi có hai ba đệ tử, giúp việc, vệ sĩ chạy lăng xăng.

Vào hiệu làm tóc, sửa móng chân móng tay, dưỡng da mặt phải

chọn nơi giá cực đỉnh vài trăm đô trở lên. Uống cà phê cũng chọn nơi
đắt giá, năm bảy đô một cốc, càng đắt càng danh giá. Đại gia chịu
không thấu, nói em tiêu xài phải tiết kiệm chứ, tiền anh có phải vỏ hến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.