“C
CHƯƠNG 15
hư thần ơi”, Gillian hét lên, giật ngón tay khỏi đầu kim.
Cô ngậm chỗ bị đâm vào miệng để làm dịu nó. Hoặc là
cô càng lúc càng vụng về, hoặc cô đang nghĩ quá nhiều đến đêm
qua trong lúc may vá.
Một điều chắc chắn là cô không muốn ngồi may vá. Cô thích
được ra vườn, muốn ngắm nhìn cây cỏ hoặc luyện kiếm nhân
lúc nhàn rỗi. Không may, Christopher tin rằng cơn sốt vẫn chưa
hết hẳn nên ra lệnh cô không được làm gì ngoài thêu thùa cho
đến khi hoàn toàn khỏe mạnh. Cô đã một hai lần lén trốn lên
tường thành để thoát khỏi cảnh bị giam hãm trong phòng ngủ
của Christopher, nhưng điều đó chỉ thực hiện được khi hắn tới
thao trường. Cô không đủ can đảm trốn đi nhiều hơn.
Hoặc đủ quyết tâm, nếu cô thực sự có quyết tâm. Những đêm
vừa rồi là thời gian bình yên nhất mà cô nhớ. Không ai làm
phiền cô, không ai ép cô làm chuyện mình không muốn. Jason
đến thường xuyên, mang tới bữa ăn và tin tức về các sự kiện
diễn ra trong thành. Christopher cũng ghé qua thường xuyên
như Jason chỉ để biết chắc cô vẫn đang nghỉ ngơi. Thoạt đầu,
những cuộc viếng thăm không báo trước làm tim cô đập loạn
khi gắng lên tiếng. Dần dà, cô phát hiện dường như mình bắt
đầu trông đợi hắn tới. Thật vậy, có một sự nối kết mong manh
giữa họ, nhưng cô đã miễn cưỡng cắt đứt nó.
“Gillian?”
Gillian dừng may vá, giật mình ngẩng lên. Christopher đang
đứng ở ngưỡng cửa căn phòng. Gillian quan sát nét mặt hắn
thật nhanh, cố phán đoán tâm trạng.