LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 197

Gillian ngập ngừng. “Christopher”, cô nói.

“À, đó đúng là tên ta. Ta có nên cố gắng thêu nó vào tay áo cô,
hay cô sẽ tự ghi nhớ lấy?”

“Tôi sẽ nhớ, thưa lãnh chúa.”

“Ai?”

“Christopher.”

Hắn mỉm cười, tựa đầu vào tường. “Nhẹ lòng chưa, tiểu thư?”

“Rồi, thưa lãnh chúa.”

“Ai?”

Cô nấc lên tựa như cười khẽ. Christopher trượt bàn tay lên cánh
tay cô, lướt nhẹ ngang đôi môi và giả vờ vén tóc, nhưng thực tế
hắn muốn xác định có phải cô đang cười hay không. Cô đã cười.
Hài lòng, hắn ôm cô chặt hơn và nhắm mắt lại.

“Ngài là một quý ngài cáu bẳn”, cô mạo muội.

“Mong muốn trìu mến nhất của ta là khơi dậy người phụ nữ
đanh đá trong con người cô”, hắn hài hước.

“Ngài bị ngớ ngẩn sao, lãnh chúa?”

“Ai...”

“Christopher”, cô nhanh chóng sửa lại.

“Nếu thế, Gillian, ta sẽ đổ trách nhiệm lên một mình cô.” Nhưng
trở thành ngớ ngẩn có khả năng là một chuyện tốt, hắn không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.