LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 108

“Và đừng bao giờ di chuyển bất cứ gì trong phòng ta. Nếu cần
dời chỗ đồ đạc, ta sẽ tự làm. Chúng hợp mắt ta theo cách riêng.
Hiểu chưa?”

“Vâng”, cô rên rỉ.

Christopher xoay lưng. “Lại đây, Jason. Ngươi phải dọn lại căn
phòng cho ta về đúng nguyên trạng.”

“Nhưng Phu nhân Gillian...”

“Ngay bây giờ!”, Christopher gầm lên. “Ta không ngại ngần việc
đánh ngươi đâu, tên xấc láo. Nhanh lên, nhóc, trước khi tay ta
đặt gần đai lưng hơn.”

Cả hai rời khỏi phòng. Gillian úp mặt vào gối, để nó bóp nghẹn
tiếng khóc nức nở. Tình trạng kéo dài quá lâu và trầm trọng đến
độ cuối cùng cô phải tìm cái bô.

Cơn buồn nôn làm cô khóc nhiều hơn. Cô vẫn nằm trên sàn, ép
làn da đỏ ửng của mình trên nền gỗ lạnh cứng.

Ôi. Blackmour còn khủng khiếp hơn Warewick. Sáng nay, cô đã
hy vọng và mong mỏi rằng rốt cuộc bản thân cũng tìm thấy một
chốn trú ẩn an toàn. Gillian hoàn toàn không định thu hút sự
chú ý nơi Christopher, và nhờ vậy hắn sẽ dần quên lãng sự hiện
diện của cô. Cô thật ngốc khi muốn ở lại!

Nhưng giờ phải làm gì đây? Ít ra Christopher đã không đánh đập
cô. Hắn khủng bố cô bằng sự lãnh đạm, song đáng nói hơn cả là
lần này hắn đã không rút thắt lưng.

Lần này, đúng vậy. Không cách nào dự đoán được những gì hắn
có thể làm vào lần tới. Chắc chắn, nó sẽ tệ hơn bất cứ điều gì cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.