LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 392

Hắn mỉm cười. “Ta có thể hiểu tại sao, vì cả hai thứ ấy đều quá
hấp dẫn.”

Gillian cười khi áp lòng bàn tay vấy bẩn của cô lên má hắn. “Em
gần đây không được nhìn thấy ngài nhiều như em muốn, lãnh
chúa của em.”

“Suy tính của ta sẽ chính xác.”

“Ngài định là chúng ta sẽ chuồn đi lúc nào đó ấy hả? Có lẽ
khoảng một hoặc hai giờ bên bờ biển?”

“Chuồn đi?”, giọng Kendrick vọng lại từ chỗ gã ngồi sau lưng cô.
“Không có bọn ta sao? Chắc chắn không được rồi, phu nhân.”

Gillian quan sát biểu cảm tối sầm của Christopher. “Bằng
chuyện ngươi đã bị đánh bại hai lần trong sáng nay, tên vô lại
kia”, Christopher gầm lên, “có lẽ ngươi nên rút lui về phòng và
nghỉ ngơi đi”.

“Nghỉ ngơi?”, Kendrick đáp lại, nhảy dựng lên. “Không cần thiết.
Ta cảm thấy thoải mái y như vừa qua đêm trên chiếc giường
đệm lông ngỗng êm ái nhất của nhà vua. Đến đây, Phu nhân
Gillian của tôi, chúng ta cùng đi tới bờ biển.”

“Không nghi ngờ là tiểu thư Gillian của ta sẽ ngất vì hạnh phúc
với ý tưởng đó”, Christopher nói, siết chặt vòng tay hơn. “Tuy
nhiên, ta nghĩ là cô ấy cần một chiếc áo choàng cho chuyến đi.
Sao ngươi không xông xáo đi trước đi, anh bạn, tìm lấy một chỗ
thoải mái? Chúng ta sẽ theo sau ngay.”

Gillian thấy Kendrick đẩy cha và anh em mình rời khu vườn, lên
ngựa của họ và phi qua cổng.

“Ranulf!”, Christopher gọi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.