LÀ ĐIỀU ANH MUỐN - Trang 456

cô ấy trước. Cô ấy gan góc đấy. Ta sẽ giữ chân vợ ngươi tới khi
nhận được tin từ ngươi, biết ngươi muốn làm gì. Berkhamshire.”
Jason cuộn lá thư lại. “Tôi có nên chuẩn bị thứ gì để hồi âm
không, thưa ngài?”

Christopher lắc đầu. “Chưa đâu, nhóc.” Hắn xoa hai tay vào
nhau, rồi duỗi các ngón. “Tốt nhất là đưa cho ta bức đầu đi,
Jason. Không nên để mất nó.”

“Bức thứ hai thì sao?”

Christopher trao cho người cận vệ của mình một cái nhướng
mày không động tĩnh. Jason nuốt nước bọt, lập tức ấn một cuộn
giấy da tròn vào tay Christopher.

“Đây, thưa ngài. Bức thứ nhất.”

Christopher vẫy tay về phía cánh cửa. “Giờ ta không cần gì
thêm. Xuống bếp tìm thứ gì ăn đi. Nghe giọng ngươi đói rồi đấy.”

“Cảm ơn, thưa ngài.”

Christopher chờ đến khi Jason đi hẳn mới tựa đầu ra sau ghế.
Hắn lướt ngón tay lên cuộn giấy da đang cầm. Đây là thứ cô đã
chạm vào, đã cầm, có khi thậm chí còn lem nhem nước mắt.
Christopher vội vã quệt tay áo lên mắt. Thánh thần ơi, đây chỉ là
một lá thư thôi mà.

Nhưng nó khiến hắn thêm lần nữa nhận ra, hắn nhớ cô đến
nhường nào.

Lâu đài Lãnh chúa sao! Hắn chợt bật dậy, sải bước chân. Tại sao
chứ, quỷ thần ơi, tại sao cô ấy lại trốn tới đó? Cái nơi hắn khó
lòng xoay xở tới được nhất. Ngay cả khi sáng mắt, hắn có ngu
ngốc mới đặt chân lên đó. Và cũng là lý do duy nhất cha hắn xây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.