LÃ MAI NƯƠNG - Trang 104

Đặng lão mỉm cười giải thích :
- Chúng tôi nhờ Cam quản gia mới lấy được kích thước đúng đó, nếu

khâu phỏng chừng thì vừa vặn sao được!

Tử Long nói :
- Thế mà quản gia bí mật không cho tôi biết việc ấy.
Cam Phúc nói :
- Bất ngờ như thế mới vui chớ!
Đặng lão chỉ tấm da hắc hổ :
- Tấm da này của con đực, còn hài và ủng khâu bằng da con cái. Chúng

tôi giữ lại một phần làm kỷ niệm. Chờ kiếm thêm ba bộ xương hổ nữa và
một sơn dương, sẽ nấu cao Ngũ Hổ Quần Dương quý lắm.

Tử Long vui mừng lưu khách bên sơn thôn lại uống rượu. Trời trở lạnh

nhiều hơn trước. Cam Phúc hỏi gia nhân thêm củi vào lò lửa. Chiều hôm
ấy, trong khi mọi người đang chén tạc chén thù thì tuyết bắt đầu lác đác rơi.

Tử Long nói :
- Trời tối rồi mà tuyết lại đang rơi, mai quý vị sẽ hồi thôn cũng không

trễ.

Đặng lão nâng ly rượu nói :
- Năm nào cũng ngày này tuyết phủ khắp khu vực cho tới tháng Giêng.

Đó là nét đẹp của dãy Tần Lĩnh sơn. Tiết đại hàn từ hôm hai mươi ba,
nhưng bây giờ mới thấm lạnh.

Suốt đêm ấy, tuyết xuống mỗi lúc một dầy. Sáng hôm sau khi mọi người

trở dậy thì đã thấy đầu cây ngọn núi, cảnh vật bao la mông mênh phủ đầy
tuyết trắng ngoạn mục vô cùng.

Tết Nguyên Đán đã qua Một buổi sáng nọ, Lã Mai Nương khoác áo lông

cừu cho đỡ lạnh, chợt thấy Tử Long nhìn nàng chăm chú, nên hỏi :

- Gì mà sư huynh nhìn dữ vậy?
- Bữa nay trông hiền muội khoác tấm áo cừu, ngu huynh nhớ lại đoạn tả

nàng Nhiếp Ẩn cởi hoa lư đi trên vùng tuyết đọng nơi Cư Dung Quan trong
bộ Kiếm Khách Tân Biên do đại tướng Quách Tử Nghi đời Đường Túc
Tông biên soạn. Giống hết không sai một nét nào!

Mai Nương hé miệng hoa lộ hàm răng ngà đều đặn cười khanh khách :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.