LÃ MAI NƯƠNG - Trang 256

Mai Nương cười khẩy :
- Chúng tôi tuy chưa biết được nhiều nơi, nhưng những nơi đã từng đi

qua, chắc chắn không được gặp cô nương lần nào. Chắc chắn như vậy đó.

Giản Hà Cô đưa mắt lừ lừ nhìn Mai Nương :
- Trong thiên hạ thiếu gì người giống nhau, nếu tôi không lầm chắc cũng

không phải là một lỗi lớn để cô nương phải bận tâm không vui.

Mai Nương phì cười :
- Nghĩ lầm đó! Nếu tôi gắt gao thì chắc lệnh biểu tỉ đã bị mất vui từ lâu

rồi! Muốn điều cho nữa, xin cứ tự nhiên. Hoặc tôi, hoặc tiên sinh đây rất
sẵn lòng trả lời.

Hà Cô lạnh lùng đáp :
- Hỏi có vậy, không phải thì thôi.
Nói đoạn nàng nguây nguẩy trở bước. Cam Tử Long lẳng lặng tủm tỉm

cười nhìn theo thiếu nữ họ Giản.

Uống trà xong, Cam, Lã về phòng… Mưa đã tạnh hẳn. Trời tối như mực.

Làn chớp sáng lóe thỉnh thoảng lại vạch ngang trời u ám. Kim Liên ngồi ở
nhà trong chống nạnh đăm đăm nhìn ngọn đèn lồng kính trắng, Hà Cô hầm
hầm bước vào. Giản Kim Liên ngước mắt hỏi :

- Thế nào, có đạt ý nguyện không?
Hà Cô ngồi phịch xuống ghế :
- Chàng trai coi ưng mắt quá, chưa bao giờ gặp được một hảo nam tử

như y, chẳng lẽ bỏ qua thì uổng! Dụ dỗ được y cũng không khó khăn gì
đâu, hiềm gì con bé ấy có vẻ ghen ghen chắc không phải anh em, biểu muội
có nhận thấy không?

Hà Cô đứng vùng lên đi đi lại lại trong phòng, cặp mày liễu cau hẳn lại :
- Còn nhận thấy chi nữa. Nó vừa nói xa xôi mấy câu khiến ta tức điên

ruột đây nè!

Kim Liên chậm rãi :
- Coi nó có bản lãnh đó.
Hà Cô dậm chân :
- Vì thế chúng mình mới theo đúng nguyên tắc quyến rũ tên mỹ nam tử

để cho cả hai cùng nhập hội. Với sắc kiều diễm ấy, đứa con gái sẽ rất đắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.