LÃ MAI NƯƠNG - Trang 390

Tam Thiên đại điếm, luân phiên mời tiểu anh hùng, Phương ông, Trần
Ngọc Thơ và một số đông đảo thân hào.

Nói tóm lại, sau trân thắng Vô Địch đài của Phương Thế Ngọc, trừ các

phần tử quen thuộc hoặc đồng môn phái với họ Lôi, họ Lý, có thể gọi là
bảy phần mười đại trấn Hàng Châu đã vui mừng khánh hỉ nhộn nhịp chẳng
khác chi ngay Quốc Khánh.

Các trà lâu, tửu quán lớn, nhỏ lúc nào cũng đông nghẹt những người là

người, ba hoa, nhậu nhẹt, bàn tán ầm ĩ.

Câu chuyện hướng hoàn toàn về võ thuật. Người nói phái này, phái khác,

kẻ phô thế nọ, ngón kia. Thật là ghê gớm! Không gì dẽ bằng câu chuyện
môn Võ Khẩu. Khi mời ngồi vào thồi tiệc, các môn đồ còn chưa được liệt
vào cấp bực sơ đẳng, nhưng lúc cạn vài bốn hồ mỹ tửu thì ai nấy đều thành
ra cao đồ với cấp bực siêu đẳng cả!

Các võ đường cũng vậy. Trước kia, khi Lôi Lão Hổ đả tử một số người

trong hàng tỉnh, các võ đường từ võ sư tới môn đồ, chẳng ai bảo ai, mà đều
thông cảm hạ bảng, im lìm rút lui có trật tự, mặc cho dân chúng tức khí
thượng đài hứng lấy cái chết. Bây giờ trái lại, võ đường đua nhau mọc như
nấm. Nào Chu gia, Hồng gia, Lê Hoa, nào Bắc phái chính tông, nào Nam
Quyền chính. Ngoài ra còn một số võ đường đổi bảng hiệu lấy thẳng tên là
Phương Thế Ngọc Võ Đường, Tiểu Khách Võ Đường, Thiết Phiến lão nhân
Nhi Võ Sảnh, đủ các thứ tên thật kêu, nghe phát rùng mình sởn gáy!… Các
võ sư ra đường, vị nào cũng khoanh tay, ưỡn ngực làm như mới tập luyện
“Công Phu” đắc đạo từ Thiếu Lâm tự hạ sơn hay Nga Mi xuất thế vậy.

Thật là ghê gớm, hùng khí bốc tận mây xanh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.