LÃ MAI NƯƠNG - Trang 480

- Đệ tử thấy lão sư dùng dằng đâm ra mất hết tin tưởng. Trước kia cũng

có một lão sư…

Cát Đạt vội ngắt lời :
- Võ sư nào? Y làm gì?
Mai Nương ngước cặp mắt huyền nhìn Cát Đạt, ra vẻ nghi ngờ :
- Vị võ sư người Hán, vóc dáng dũng mãnh như lão sư, tự nhận biết nội

công nên anh em đệ tử xin theo học…

Cát Đạt nóng ruột :
- Thế sao?
Đoán biết cá đã cắn mồi, Mai Nương nói tiếp :
- Võ sư đó lần lữa hứa hẹn sẽ dạy, viện cớ vì lẽ nọ lẽ kia. Rút cuộc người

ấy chỉ là tay bịp bợm. Thấy đệ tử đòi hỏi biểu diễn nhiều quá, chối từ
không được nên cuốn gói lên đi thẳng. Bây giờ nghĩ còn tức cười.

Cát Đạt cười khẩy :
- A! Ta hiểu rồi! Thế ra con không tin ta đủ tài lực. Tưởng ta cũng bịp

bợm như tên khốn kiếp nào đó đã làm ô danh giới võ sư. Nếu muốn ta sẽ
thử cho mà coi?

Mai Nương khôn khéo :
- Đệ tử không dám hỗn xược đâu, nếu lão sư biểu diễn Nội công đệ tử

càng tin tưởng hơn, yên trí theo… tất cả mọi điều lão sư dạy bảo.

Cát Đạt hớn hở :
- Được lắm! Ta biểu diễn cho mà coi, và có thể truyền tức thì mấy pháp

khởi đấu thuật. Nội công cho con, nếu con chịu nuốt hườn thuốc linh dược
điều hòa tình trạng tinh thần trước khi khởi học.

Mai Nương tỏ vẻ kính cẩn thực thà :
- Một khi đệ tử đã tinh tường thì lão sư dạy bảo điều chi con cũng cố

gắng học theo.

Cát Đạt cởi áo liệng lên kỷ, để lộ thân hình nở nang cổ ta vai rộng, ngực

xệ hẳn xuống, hai cánh tay bắp thịt rắn chắc gân guốc.

- Sau khi ta gồng lên và ra hiệu, cho phép con dùng quyền hay cước tùy

ý, đánh vào bụng, ngực, lưng, tứ chi. Đánh chán thì thôi. Phải dùng tận lực.
Bất quá như phủi bụi thôi, đừng lo ta bị đòn đau nghe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.