LÃ MAI NƯƠNG - Trang 512

Thiên Cương gọi một hòa thượng khác giao nhiệm vụ tiếp đãi khách

dâng hương, đoạn lững thững trở về Thiền phòng.

Song hiệp và Lý tiêu sư lúc đó đã ra cả sân trước xem Triệu tổng binh

hành động như thế nào.

Triệu Tường điều khiển cuộc khám xét rất quy củ, nơi nào xét ra nghi

ngờ đáng khám mới lục xét.

Tới quá trưa mọi việc mới xong. Triệu Tường dẫn các tướng bộ hạ ra hậu

viên. Họ Triệu bực tức vì khám xét vô hiệu quả. Triệu tổng binh đi quanh
khu vườn rộng rãi, nhận xét thấy nơi để trái chuông lớn kia đáng nghi hơn
cả.

Với tài lực của Thiên Cương và chư tăng trong chùa, chắc chắn họ nhấc

nổi chiếc chuông khổng lồ ấy, và biết đâu không bỏ hộp ấn tín vào đó. Suy
nghĩ về thái độ đặc biệt trầm tĩnh của Sư trưởng Thiên Vương tự, Triệu
Tường càng thấy nghi ngờ dữ dội về trái chuông nọ.

Đang phân vân, họ Triệu thấy Thiên Cương từ từ đi tới đăm đăm nhìn

mình, rồi lại nhìn trái chuông.

Thiên Cương thản nhiên nhìn Triệu Tường :
- Quan Tổng binh đã thi hành nhiệm vụ xong chưa? Quá giờ Ngọ tụng và

Ngọ phạn của chư tăng rồi. Nếu ngài xét chưa đủ và còn kéo dài, yêu cầu
cho bần tăng biết để còn phân phối công việc trong chùa.

Trước lời lẽ ôn tồn nhưng cứng rắn của Thiên Cương, Triệu Tường chỉ

trái chuông mà rằng :

- Còn cần xét trong này.
Thiên Cương lạnh lùng :
- Mô Phật! Xin tùy ý ngtái. Nhưng ngài kíp gọi một trăm quân tướng

khỏe mạnh vào đây mới ghếch nổi chiếc chuông dư ngàn ba trăm cân ấy.

Mười viên tướng theo quan Tổng binh, trong đó có cả viên Thủ bị Bao

Đức Lễ, nghe Thiên Cương nói vậy, tự nghĩ mình là võ tướng, đông tới
mười người không lẽ nào không cử nổi chiếc chuông ấy. Họ bèn bảo nhau,
sắn tay áo xô vào hầm hè, kẻ trên, người dưới quyết thử đẩy đổ trái chuông
khổng lồ nọ. Họ đỏ mặt tía tai, bảnh cả cổ ra, vận dụng toàn lực đẩy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.