LÃ MAI NƯƠNG - Trang 546

Trái với thái độ điềm đạm của Ngũ Mai, Lý Ba Sơn mặt tái ngắt, nổi

giận đùng đùng chỉ mặt Ngũ Mai mắng lớn :

- Hay cho sư tỉ cố ý can thiệp vụ này. Đối với sư tỉ dễ thường chỉ có

Phương tặc tử là người, còn tế tử của ta là giấy sao?

Ngũ Mai ôn tồn :
- Sư đệ đừng quá giận mất khôn. Tại không giữ lời hứa quân tử nên bần

ni buộc lòng ngăn cản đó thôi. Thiệt tình không vì phe đảng nào cả.

Lý Ba Sơn thét như sấm :
- Chớ có nhiều lời! Nếu sư tỉ đến Hàng Châu cố ý che chở bênh vực

Phương tiểu tử thì cứ việc ngang nhiên giao đấu, ta không sờn lòng, nhưng
đừng có thái độ úp mở như vậy.

Ngũ Mai cười lạt :
- Thế nào là thái độ úp mở? Tiên sinh là người lớn lẽ nào lừa một thiếu

nhi đang quỳ bái kính trọng mình mà can đảm phóng cước định sát hại ư?
Bần ni giúp tiên sinh thoát khỏi tiếng xấu ấy mà còn cố chấp oán hận nữa
sao?

Bị nhiếc, Lý Ba Sơn mặt đỏ gay gắt, mắc cỡ trước công chúng, chỉ mặt

Thiền sư mắng lại :

- Tên tiểu tử là kẻ thù của gia đình ta muốn thoát thân nên ta lập mưu hạ

y, không có chi lạ. Còn việc tăng ni là hạng người tu hành, cớ sao tới đây
can thiệp? Đã vậy có tài chi cứ việc trổ coi!…

Ngũ Mai nói :
- Phàm người hào khí, bất cứ giới nào thấy sự bất bình không thể bỏ qua.

Huống hồ Phương Thế Ngọc là hàng tôn điệt, bần ni can thiệp không ngoài
mục đích giữ tình giao hảo giữa các môn phái. Nếu bản ai cũng như ai, xử
sự trái lương tâm, hà tất bắt Thế Ngọc tạ lỗi với tiên sinh, tuy y không có
lỗi? Bần ni phân trần biện bạch nhiều rồi, mong tiên sinh chớ vượt quá giới
hạn lẽ phải. Tiên sinh là hàng tiền bối, nội thúc, cư xử như vậy, kẻ dưới
kính nể sao được.

Bị Ngũ Mai giáo huấn cho một hồi, Lý Ba Sơn tức điên ruột, quát lớn :
- Vãi già hà tất nhiều lời! Đã xuống đây can thiệp cứ việc trổ tài. Ngươi

binh vực Thế Ngọc, quyết dành lẽ phải phần ngươi, hãy lên đây cùng ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.