LÃ MAI NƯƠNG - Trang 767

Thất đứng ngoài chạy thẳng ra lan can với tay đón Mã Hùng, vớt như chuột
phải nước, đang lồm cồm leo lên.

Thấy đối phương có cứu binh, khó bề thắng thế như lúc đầu - vả lại nhuệ

khí của toàn bọn đã tiêu tan vì sự can thiệp chớp nhoáng, hào hùng, dũng
mãnh của hai tráng sĩ lạ mặt - Cao Tấn Trung tính ngay là không nên câu
nệ kéo dài trận chiến, lúc này hoàn toàn chênh lệch để chuốc lấy cuộc bại
trận, bèn hô lớn :

- Đi thôi! Lúc khác sẽ hay!
Dứt lời, Cao Tấn Trung cầm tay Lý Tiểu Hoàn chạy trước, Mã Hùng,

Bạch Dũng, Phương Thất theo sát phía hữu vượt tường ra ngoài dông mất.

Các hào kiệt Thiếu lâm mới chạy tới toan đuổi theo, nhưng Phương Thế

Ngọc đã gọi lại :

- Thôi, để cho chúng chạy!
Hoàng Khôn dẫn mọi người trở lại hỏi Thế Ngọc :
- Có ai việc gì không? Chúng đông tới bảy người!
Ba anh em Phương gia cùng xốc lại y phục tề chỉnh, Thế Ngọc đáp :
- Anh em tiểu đệ vừa thoát nguy. Bọn Lý Tiểu Hoàn chỉ có năm người

vừa vượt tường chạy thôi.

Hồng Hy Quan ngạc nhiên :
- Hình như có hai người thoát ra lối rỗng. Chúng tôi mãi mãi đến tiếp

cứu thành thử không muốn đuổi theo chúng.

Thế Ngọc phì cười :
- Không phải. Đó là tráng sĩ cứu tinh, họ can thiệp kịp thời cứu gia

huynh Hiếu Ngọc, Mỹ Ngọc thoát chết.

Lý Cẩm Luân nhìn Hoàng Khôn không khỏi ngạc nhiên :
- Chà! Bản lãnh Hiếu Ngọc, Mỹ Ngọc mà còn nguy với chúng ư?
Phương Hiếu Ngọc ôn tồn đáp :
- Một tên là Cao Tấn Trung, một tên là Mã Hùng, cả hai cùng là môn đồ

cao cấp của Bạch Mi lão sư, bản lãnh không kém gì Hoàng sư huynh.

Mời mọi người an tọa, Hiếu Ngọc thuật chuyện Lý Tiểu Hoàn gây chiến

cho các môn hữu am tường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.