LÃ MAI NƯƠNG - Trang 945

- Cao đại ca nói chí lý, tôi đồng quan điểm. Nếu gã phải bắn trước, vị tất

đã ghim nổi hai phát tên. Hà, hà…

Hoàng Khôn nghe rõ ràng, nhưng chàng ôn hòa bỏ qua.
Trước thái độ trầm lặng của đại sư huynh, Hồng Hy Quan, Lý Cẩm

Luân, Tạ A Phúc lẳng lặng nhìn nhau.

Trái lại, ba anh em Phương gia thấy bọn Cao Tấn Trung, Mã Hùng, Bạch

Dũng, Phương Thất là bốn kẻ thù đại náo Phương gia trang hồi nọ nay họ
ngang nhiên nét mặt câng câng, ngôn ngữ khinh bạc, thì không nén nổi cơn
giận. Trừng mắt nhìn thẳng vào mặt Cao Tấn Trung, Phương Thế Ngọc nói
lớn trả đũa :

- Hừ! Những kẻ đánh lén bị thua manh giáp không còn, hai phen bỏ

chạy, nay còn trơ tráo tương mình anh hùng hảo hán mục hạ vô nhân, kể
đáng nực cười thiệt.

Dứt lời, Thế Ngọc phá ra cười một chuỗi cười hết sức khinh miệt.
Lòng tự ái bị thương tổn, Cao, Mã, Phương, Bạch cùng đồng bọn đứng

sững hẳn lại gườm gườm nhìn Phương Thế Ngọc.

Không chịu nhường, Phương tiểu khách mỉm cười nửa miệng, bâng quơ :
- Nếu có dịp gặp những tên hèn nhát đó tại một nơi khác, ta quyết đánh

với chúng trăm hiệp chơi! Thế Ngọc này chẳng… biết sợ là chi cả! Ha
ha!…

Bị xúc phạm dữ, Cao Tấn Trung mắt đỏ bừng bừng chỉ mặt Thế Ngọc

mắng :

- Tiểu súc sanh miệng còn hôi sữa, nhờ người khác cứu mới thoát chết

mà còn dám lên mặt vênh vang ư?

Không chịu kém, Thế Ngọc chống tay lên sườn hất hàm ngạo nghễ :
- Nếu sợ, ta chẳng lên Tô Châu làm chi, tên nào đó muốn giao chiến nữa,

ta bất tài cũng rất sẵn sàng!…

Nói đoạn Phương tiểu khách nhảy vút ra chỗ trông, quắc mắt nhìn Cao

Tấn Trung, uy dũng cứng cỏi lạ thường.

Bị thiếu niên Phương gia đốp chát mất thể diện với mọi người, Cao Tấn

Trung hùng hổ xô tới quyết cho kẻ địch một bài học cấp hạng, nhưng Ngụy
Tiết Khánh đã kéo tay Tấn Trung lại mà rằng :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.