LẠC ĐƯỜNG - Trang 129

-Nhưng đó là ta đùa giỡn với lý luận. Thực ra chẳng hề có sự thật mà

cũng chẳng hề có sự giả. Giả hay thật, phải hay trái, đúng hay sai, thiện hay
ác… đều tùy thuộc vào góc nhìn, tùy thuộc vào đồng tiền dán trên cái nhìn
ấy. Trời ơi, ta lại nói những điều rất khó hiểu. Liệu cái đầu “thông minh
trung bình” của ngươi có hiểu không?

-Thưa thầy, tôi hiểu.

-Nhưng ta biết có tỷ người không hiểu. Ôi, ta muốn phát khùng lên vì

những thứ mà ai cũng ca ngợi. Nào là anh hùng dân tộc, thiên tài, hoa hậu
hoàn vũ, siêu sao bóng đá. Nào là độc lập dân tộc, nhân quyền, tự do, dân
chủ. Nào là lập pháp, hành pháp, tư pháp. Nào là tín ngưỡng, tôn giáo, nào
là nhân nghĩa lễ trí tín. Trời ơi! Tại sao chúng nó không biết ngượng khi nói
những thứ giẻ rách ấy nhỉ? Tại sao làm người mà lại có thể muối mặt nói ra
những thứ nhảm nhí ấy nhỉ? Sao không sủa lên như chó, sao không rống
lên như bò. Sao không gào lên như lũ mèo động đực? Như thế có phải chân
thành hơn không?

Rõ ràng là trong hơi thở của ông có mùi rượu Bàu Đá. Chắc chắn

trong lúc tôi chơi với chú mọi nhỏ thì Dã Nhân đã nhìn thấy can rượu trên
bàn.

Bây giờ thì ông như ngọn cờ gặp gió. Sống động. Linh hoạt. Sôi nổi.

-Chúng nó bài tiết ra những lời hoa mỹ ấy để trững giỡn với nhau,

tung hứng cùng nhau, ca ngợi lẫn nhau và chửi rủa lẫn nhau bằng cả văn
chương nghệ thuật, bằng triết học, bằng các học thuyết chính trị. Chúng nó
bảo nhau rằng Tần Thủy Hoàng có công thống nhất đất nước, thống nhất
chữ viết, thống nhất đo lường… nhưng chúng quên rằng triều đại của hắn
chỉ kéo dài có mười năm và khi hắn chết thì xã hội Trung Quốc lại loạn lạc,
lại chia năm xẻ bảy như cũ. Chúng nó bảo nhau rằng Napoléon Bonaparte
là thiên tài, rằng Césare, Thành Cát Tư Hãn, Mao Trạch Đông…là những
anh hùng kiệt xuất nhưng những tên khốn nạn ấy đã giết bao nhiêu triệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.