LẠC GIỚI - Trang 22

như một luồng điện. Bởi mẹ hắn đang nằm với cơn đau thể xác, chỗ kín
vừa phải chào đời một đứa trẻ mới chỉ là một cơ thể còn chưa nguyên vẹn.
Thương lắm, mẹ ơi, thương lắm! Sang khóc, giọng thằng đàn ông sắp
trưởng thành nghe vỡ vạc như tiếng gió xé không gian khiến tâm trạng hắn
càng thêm u uất. Hắn tự nhủ sẽ không bao giờ làm người phụ nữ của mình
phải đau khổ và bất hạnh. Hắn là chỗ dựa cho người mẹ thương yêu của
mình.
Xem ra, cuộc đời Tú đủ về vật chất bao nhiêu thì cuộc đời Sang khốn khổ
bấy nhiêu.
- Mày nghỉ học, mẹ bệnh, mình bố không kiếm ra tiền nuôi cả nhà được. –
bố Sang nói như tạc chữ trên đá. Dấu vết còn lưu mãi tới muôn đời.
- Để con nghỉ học, con Như lên tiếng, - anh Sang học khá, đừng bắt anh ấy
nghỉ.
- Đứa nào nghỉ cũng được, tối thiểu mỗi ngày hai bố con phải kiếm được
trăm ngàn, một trăm ngàn, chúng mày hiểu chưa? Để duy trì cuộc sống cái
nhà này. Một trăm ngàn là không tính tiền rượu, đồ nhậu.
Một trăm ngàn, chỉ đủ tiền xăng xe cho bố Tú vài ngày.
Ba triệu. Chỉ đủ tiền mua mỹ phẩm Nhật cho mẹ Tú một tháng.
Tiền thưởng của bố Tú có thể nuôi được gia đình Sang mấy tháng.
Tú chỉ biết giúp Sang ngấm ngầm bằng cách chắt chiu những đồng tiền bố
mẹ gã cho dịp Tết, nghỉ hè hoặc tiền thưởng cho kết quả học tập cuối kỳ để
lén lút đưa cho Sang.

Sang nhận với ánh mắt mang nợ.

Đối với Tú, việc giúp Sang như một định mệnh. Số phận đưa Sang đến bên
gã, từ một cái nhìn lấm lét, đến thái độ tự ti, và tương lại dè dặt của Sang.
Không hiểu sao Tú cứ tin rằng cái vỏ bọc con người kia không phải là
Sang. Và con người thật của hắn phải là thằng đàn ông rắn rỏi, mình trần,
phăng phăng vác dao đi trả thù cho em gái, âm thầm cõng người mẹ sảy
thai từ trạm xá về nhà và luôn hỏi Tú những khi hắn không hiểu. Điều Tú

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.