LẠC GIỚI - Trang 74

Sang có chút gì ma quái kiểu Xuân tóc đỏ, có chút gì thức thời của một ông
chủ va chạm với lối sống của Nhật và châu Âu từ sớm. Điều ấy ít nhiều
quyết định thành công hôm nay của Sang. Trong sự thành công ngọt ngào
ấy, có không ít sự liều lĩnh.

***
Bố mẹ Sang chuyển về quê sống. Nghe đâu ông bà Vu có nhắm cho Sang
một đám. Cô gái mới hai mươi hai tuổi, tốt nghiệp Đại học Sư phạm. Tối
đầu tiên đi chơi với Sang, cô ngồi ngây như thóc.
Sang hỏi:
- Em nói gì về bản thân mình đi.
Cô gái ấp úng:
- Em chỉ sợ anh giận.
Sang tỏ ra bao dung:
- Không sao! Em cứ nói, biết đâu anh sẽ giúp được em.
Cô gái vừa nói vừa khóc:
- Em đã có thai với người yêu rồi, anh ấy tự ái bỏ đi khi bố mẹ em cấm cửa.
Bố mẹ chê anh ấy nghèo, sợ không lo nổi cuộc sống cho em sau này.
Lúc ấy máu nóng trong người Sang sôi lên. Hắn ghét nhất những chuyện ép
duyên, tham vàng bỏ ngãi. Hắn ghét lây cả bố mẹ mình, chuyện gì cũng
giục giã sồn sồn mà không tìm hiểu kĩ càng. Hắn sẽ không bao giờ đi làm
cái việc tranh vợ, cướp con của người khác.
Bố mẹ Sang đùng đùng:
- Tao hứa hẹn với nhà bên ấy. Mày định làm mất mặt tao hay sao? Mày cút
đi và coi như chúng tao chết hết cả rồi.
Sang điềm tĩnh:
- Thế bố mẹ hứa hẹn với nhà người ta, vậy bố mẹ có biết con gái người ta
bụng mang dạ chửa hay không?
- Nó là cô giáo, mày không được nói láo. Tao thấy nó ngoan nhất trong
những đứa con gái mày đưa về nhà này. Úi dào! Lũ bạn gái của mày váy áo
thì cũn cỡn, hở hang, xô lệch. Rõ thật là!
- Con không nói cô giáo bụng mang dạ chửa là xấu. Con người sống vốn có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.