LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 182

Tiếng thét kia chợt dừng, chuyển thành tiếng gió mãnh liệt, giống như

mưa qua rừng núi, trong nháy mắt đã đến nơi.

Thanh Diệp Tử, Thanh Phong Tử biến sắc, đao thế của hai người cấp

bách, trái phải hợp kích Ngu Doãn Văn.

Ngu Doãn Văn vừa nghe được tiếng thét của Phương Chấn Mi, tinh

thần phấn chấn, trở tay tiếp được Long Ngâm Kiếm, vừa đỡ vừa lui, lại cản
được bảy tám đao.

Nhưng Ngu Doãn Văn lui lại như vậy, đã lui đến vách núi, nếu còn lui

nữa chỉ sợ kết cục sẽ giống như Thanh Tùng Tử. Trong lúc ngơ ngẩn, hai
ánh đao của Thanh Phong Tử, Thanh Diệp Tử đã như hai con rắn dài bay
tới.

Phía bên kia Ninh Tri Thu ra sức ứng chiến, tránh né xê dịch. Thế

công của Thanh Yên Tử càng gấp gáp, nghiêng người xuất kiếm, lại đâm
trúng cẳng chân Ninh Tri Thu.

Ninh Tri Thu chỉ cảm thấy cẳng chân đau nhói, thân pháp chậm đi.

Thanh Yên Tử tung một cước quét ngã y, lại giơ kiếm đâm xuống.

Ngay lúc này, ngoài ba mươi trượng bóng trắng lóe lên, ngoài hai

mươi trượng rừng tùng mưa rơi, ngoài mười trượng tiếng gió chợt nổi,
trong nháy mắt một người giống như sấm chớp đã bay đến.

Chỉ thấy Phương Chấn Mi hai chân cách mặt đất, giống như đâm

thằng đầu đến, dán đất bay đi, thế không thể cản.

Thanh Phong Tử và Thanh Diệp Tử vừa nghe tiếng thét, đã sớm chuẩn

bị, nhưng không ngờ đối phương không phải từ trời đáp xuống, mà là dán
đất bay tới. Hai người Thanh Phong, Thanh Diệp lại chưa bao giờ ứng phó
với loại thân pháp “thấp” đến như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.