LẠC NHẬT ĐẠI KỲ - Trang 184

Người áo trắng quay đầu lại, một ấn một chụp, vừa vặn đấu một

chưởng với hắn, đồng thời cũng bắt lấy kiếm của hắn.

Người áo trắng chính là Phương Chấn Mi.

Mái tóc và y phục của Phương Chấn Mi đều hơi lộn xộn, ánh mắt lại

không ôn hòa giống như ngày trước, còn có một tia sát khí.

Thanh Yên Tử sợ đến biến sắc.

Huống hồ hắn và Phương Chấn Mi đấu nhau một chưởng, giống như

đánh vào bông vải, không có một chút sức lực nào. Chẳng lẽ chưởng lực
của Phương Chấn Mi còn mềm mại hơn cả “Khinh Yên chưởng”?

Hai ngón tay Phương Chấn Mi buông ra, Thanh Yên Tử có thể rút

kiếm, lập tức lui về phía sau. Hắn hét lớn một tiếng, toàn thân hóa thành
biển kiếm, trên đâm mười bảy kiếm, giữa đâm ba mươi sáu kiếm, dưới đâm
tám kiếm, cộng thêm một chưởng tàn nhẫn chí mạng đánh tới.

Phương Chấn Mi bất biến bất động, đột nhiên ra tay, lại là một chụp

một chưởng.

Một tay chụp lấy mũi kiếm Thanh Yên Tử, một chưởng đánh văng

Thanh Yên Tử ra ngoài.

Mà Phương Chấn Mi cũng lập tức buông tay, kiếm vẫn ở trên tay

Thanh Yên Tử.

Thanh Yên Tử rít lên, rống giận, gào thét, toàn thân hóa thành một con

rồng xanh, cả người lẫn kiếm toàn lực đâm tới Phương Chấn Mi.

Lúc người sắp vọt tới, bàn tay đặt ở dưới bụng đột nhiên đánh ra.

Phương Chấn Mi vẫn không cử động, vừa động lại là một chụp một

chưởng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.