LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1092

“Nam Cung Quyết, Nam Cung Quyết……” Tiếng gọi lo lắng của Bắc

Đường Diệp vọng vào trong tai, hai người quay đầu nhìn lại, liền thấy Bắc
Đường Diệp đang đứng trên cây đại thụ cách đó một trăm thước vẫy tay với
hai người. Khoảng cách giữa bọn họ rất xa, cho dù nhãn lực của Nam Cung
Quyết, Bắc Đường Diệp, Lạc Mộng Khê tốt đến mấy cũng không thể nhìn
rõ bộ dạng đối phương: Tiếng vừa rồi là truyền âm nhập mật, bằng không,
nếu truyền bình thường sẽ không thể xa như vậy được. Thật lạ, tối hôm qua
bổn vương đã nói rõ hắn không cần đến đón, chẳng lẽ xảy ra chuyện gì?
Ánh mắt Nam Cung Quyết hơi trầm xuống, khẽ buông lỏng cánh tay đang
ôm Lạc Mộng Khê: “Mộng Khê, nàng chờ ở đây nhé, bổn vương đi một lát
sẽ trở lại.”

Nam Cung Quyết đi rồi, Lạc Mộng Khê nhàn rỗi vô sự ngắm nghía xung

quanh. Hoa cỏ giờ đã bắt đầu mọc khắp nơi, hơn nữa bây giờ là mùa thu,
trên nhưng lá cây xanh mơn mởn ấy còn đọng lại sương sớm. Những giọt
sương trong suốt được ánh nắng mặt trời chiếu rọi, phản xạ ra nhiều tia
sáng ngọc trong suốt, tuyệt đẹp.

Đột nhiên, một đóa hoa không tên xuất hiện trước mặt nàng. Trên đóa

hoa đọng lại từng hạt từng hạt sương mai. Dưới ánh mặt trời chiếu nhìn vô
cùng xinh đẹp, vẻ đẹp khiến người ta lóa mắt.

Sương mai có công hiệu dưỡng nhan, so với sữa rửa mặt của thời hiện

đại thì tốt hơn nhiều. Nhất là trên hoa cỏ, hấp thu tinh hoa trời đất, lại mang
theo dinh dưỡng từ hoa cỏ, rất tốt cho da, cam đoan là vô cùng mềm mại,
tinh tế láng mịn. Còn có, dùng giọt sương pha trà cũng ngon hơn dùng
nước bình thường để pha.

Giọt sương có rất nhiều ưu việt, Lạc Mộng Khê tự nhiên cũng biết, liền

nhanh chóng lấy ra một bình thuốc nhỏ, trong bình là một ít thuốc giải độc
bình thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.