LẠC VƯƠNG PHI - Trang 188

Đúng lúc Lạc Mộng Khê định tùy tiện tìm một gian phòng để lẻn vào, lại

đột nhiên phát hiện có một phòng không hề có tiếng động, đề phòng chính
mình tính sai, Lạc Mộng Khê dán tai trên cửa lắng nghe một lát, xác định
bên trong không có người, Lạc Mộng Khê trong lòng vui vẻ đẩy nhanh cửa
rồi đi vào.

Ai ngờ, đúng lúc nàng vừa mới đóng cửa phòng thì một trận cường thế

kình phong từ phía sau đánh úp lại, Lạc Mộng Khê trong lòng cả kinh:
Gian phòng này không những không có người, mà còn là cao thủ, hôm nay
ta làm sao lại xui xẻo như thế chứ….

Phía sau kình phong đến gần, Lạc Mộng Khê không có đường lui, chỉ có

thể nâng chưởng cùng người nọ so chiêu, chỉ nghe: ”Phanh” một tiếng, cả
hai người đều bị chấn động lui về phía sau bốn, năm bước.

”Hả!” Hiển nhiên không nghĩ tới võ công của Lạc Mộng Khê lại cao như

thế, người nọ cảm thấy hơi kinh ngạc, lập tức lại xuất thủ đánh về phía Lạc
Mộng Khê: ”Ba,ba,ba!” Hai người đều là cao thủ chỉ trong chớp mắt đã qua
mấy chục chiêu.

Trong bóng đêm, Lạc Mộng Khê không thấy rõ tướng mạo của người nọ,

nhưng biết võ công của hắn cao hơn nàng, trong lòng nhịn không được âm
thầm kêu khổ: Bọn thị vệ hẳn là sắp đuổi tới, nhưng lại không thoát khỏi
người này được, làm sao bây giờ…

Trong lúc Lạc Mộng Khê đang suy nghĩ, thoáng bị phân tâm, đã bị người

nọ nắm lấy cơ hội, gắt gao nắm lấy cổ tay nàng, Lạc Mộng Khê trong lòng
cả kinh, dùng cánh tay khác công kích người nọ, muốn rút tay về, không
ngờ cả cánh tay kia cũng bị bắt lấy, cả người không hề phòng bị lao vào
trong lòng người nọ (Aaa~…Ôm rồi ôm rồi *xịt máu mũi*!!!!)

Mùi đàn hương nhàn nhạt quen thuộc vương vấn ở chóp mũi, Lạc Mộng

Khê càng thêm kinh hãi: Nam Cung Quyết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.