LẠC VƯƠNG PHI - Trang 1996

đám người ở hai bên đườngkhông ngừng cầm đồ ăn trong tay ném Bắc
Đường Dực trên xe tù.

“Phản đồ, cho ngươi đồ thông đồng với địch bán nước….”

“Đánh chết ngươi, quân bán nước…….”

Khuôn mặt Bắc Đường Dực lạnh lùng, đáy mắt không một gợn sóng, đồ

ăn trong tay dân chúng ném đến trên người hắn, hắn giống như không cảm
giác được, không để ý chút nào, đối với dân chúng mắng quân bán nước,
cũng không làm động dung.

“Nếu Bắc Đường Dực thật sự là quân bán nước, bị người vũ nhục, trào

phúng như vậy, hắn cũng không phải là phản ứng này.” Khuôn mặt Bắc
Đường Dực trấn định, giống như không phải đi pháp trường, mà giống như
bình thường, ngồi xe đi một vòng trên đường.

Bất đồng là, ngày trước ngồi xe ngựa xa hoa, đích là An vương phủ hoặc

Hoàng cung, bây giờ cũng ngồi, là ngồi xe tù chở đi chết, đích là pháp
trường, sau đó là hoàng tuyền.

“Tội danh Bắc Đường Dực đã định, chỉ bằng ngươi, ta đoán, cứu không

được hắn. Đây là mệnh của hắn, hắn đã phải nhận mệnh.”

Nam Cung Quyết nhìn xuyên qua cửa sổ, lại bị cái đầu nhỏ của tiểu hồ ly

ngăn cản tầm mắt, nhất là hai cái tai nhỏ màu đỏ, không ngừng lay động,
Nam Cung Quyết xem chỗ nào nó chắn chỗ đó.

Đôi mắt thâm thúy của Nam Cung Quyết hiện lên tia không hờn giận,

nhưng không có giống như bình thường bắt tiểu hồ ly ném qua một bên,
nhích ghế của mình về phía trước, nhìn xuống pháp trường.

Nam Cung Quyết từng đáp ứng Lạc Mộng Khê, mặc kệ tiểu hồ ly, lần

này ở trước mặt Lạc Mộng Khê, đương nhiên hắn tuân thủ lời thề của mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.